• Đau đến bao giờ là đủ?

    Ngân cười nói mình rằng:”My chắc hẳn là con người lạc quan nhất trong số bọn mình nhỉ!”. Mình ngước mắt nhìn, thoáng nghĩ một giây đáp lại:”My cũng nghĩ vậy, đối với một số cá nhân họ có lẽ phải mất tới 3 năm quằn quại đau đớn vì một điều gì đó để quên đi thì đối với My, 3 ngày là đủ”... Read more
  • Khi trái tim đã dành cho một người

    Tôi và Lâm chia tay rồi ! Lâm là một cô gái tốt, rất đẹp cũng rất dịu dàng. Tuy rất nhiều bạn bè nói tôi bỏ cô ấy là ngốc, nhưng tôi vẫn chia tay, cho dù tôi cũng không nỡ. .. Read more
  • Những câu nói hay về tình yêu khi chia tay

    Thỉnh thoảng, em lại nghĩ về cái cách mình đã vượt qua nỗi buồn của bản thân như thế nào. Cũng có lúc yếu đuối tiêu cực, có lúc chán chường mỏi mệt. Nhiều khi sự tức giận khiến em không thể thở được. Thế rồi cũng qua. Thế rồi cũng nhạt. Bây giờ nhìn lại thấy mình trẻ con và nông nổi... Read more
Hiển thị các bài đăng có nhãn Đọc và suy ngẫm. Hiển thị tất cả bài đăng

Tìm lại niềm tin


         Trà chanh tình yêuNiềm vui chỉ chờ đợi những người đã từng khóc, những người đã từng thương tâm và những người đã từng tìm kiếm, tôi sẽ chọn một người mà muốn những thứ tốt nhất đến với tôi và sẵn sàng để sự vui vẻ của tôi trên hết mọi thứ và trên cả sự vui vẻ của chính mình. 
           Tôi đang bắt đầu tìm lại cuộc sống mới của mình, hướng thẳng về phía trước và tôi không bao giờ ngoái nhìn lại dĩ vãng đau buồn của mình nữa. Tôi  không thể nào tiếp tục sống vui vẻ nếu như tôi vẫn mang những đau đớn đi theo cuôc đời tôi.Tôi phải tìm lại  nghị lực cho mình để làm những gì tôi cảm thấy đúng và tốt cho cuộc sống phía trước, và tôi sẽ còn nhiều điều phải làm,. Và tôi không ngần ngại khi nói lên những suy tư trong lòng tôi ". Có những lúc trong cuộc sống của tôi thực sự nhớ nhung một người và chỉ muốn lấy người đó ra khỏi giấc mơ và ôm lấy trong thực tại, và tôi sẽ mơ những gì tôi muốn mơ và đi tới những chỗ nào tôi muốn tới, tôi sẽ  làm những gì mà tôi  muốn làm, bởi vì tôi chỉ có môt cuộc đời và một lần cơ hội để làm nhưng gì mà tôi muốn. 


         Tình yêu luôn phải giằng xé với niềm đau. Tuy vết thương bởi tình yêu không phải lúc nào cũng làm tôi đau đớn nhưng nỗi đau vẫn còn đó....để thử thách tôi,...để giúp tôi  trưởng thành hơn......Yêu là mạo hiểm vì có thể bị từ chối,  sống là rủi ro với cái chết. Hi vọng là liều lĩnh với sự thất bại. Nhưng không mạo hiểm thì đã thất bại rồi vì trong cuộc sống điều nguy hiểm nhất là không thử thách điều gì, và vấp ngã nhưng không suy sụp, kiên định nhưng không cố chấp, chia sẻ và công bằng đồng cảm và không đòi hỏi, tổn thương nhưng không bao giờ giữ lại nỗi đau.

         Tôi sẽ luôn đặt vị trí của mình vào vị trí của người khác. Nếu như những gì làm hoặc nói đó nó sẽ làm tổn thương đến tôi thì cũng sẽ làm tổn thương đến người khác. Niềm vui không phải gồm toàn những điều tốt đẹp nhất trong cuộc sống nhưng phải tạo thành từ những điều xảy ra trong thời gian dài và tiến trình của nó. 

         Niềm vui chỉ chờ đợi những người đã từng khóc, những người đã từng thương tâm và những người đã từng tìm kiếm, tôi sẽ chọn một người mà muốn những thứ tốt nhất đến với tôi và sẵn sàng để sự vui vẻ của tôi trên hết mọi thứ và trên cả sự vui vẻ của chính mình. 

         Tôi sẽ chọn một  người mà tôi có thể cùng tôi tâm sự chia sẻ niềm vui với nỗi buồn, sẵn sàng ôm tôi vào lòng khi cần thiết và hoàn toàn hiểu rõ về những gì mà tôi muốn. Tôi sẽ chọn người mà chịu bỏ hết những thời gian quý báu để đến với tôi  mà không đòi hỏi bất cứ điều gì ngoại trừ được nghe lời nói chân thành của tôi và làm một nơi nương tựa tốt nhất khi tôi đến.

Nguồn: Internet

LÀM CHỦ CẢM XÚC, CHẾ NGỰ SỰ TỨC GIẬN

Trà chanh tình yêu: Nếu không rèn luyện được kỹ năng làm chủ cảm xúc, con người dễ đối mặt nhiều hơn với những thất bại. Để giải thoát mình khỏi thói quen giận dữ điều trước tiên là cần hiểu rõ tác hại của nó. Khi nhận thức được tác hại cơn giận dữ, cần biết chủ động kìm chế cảm xúc của mình bằng những cách thíchhợp, hướng suy nghĩ của mình theo cách tích cực và tự chịu trách nhiệm. Điều tệ hại nhất là để cho người khác điều khiển cảm xúc và hành động của mình.

Nhận biết được sự chuẩn bị bọc phát cơn tức giận của mình là bước đầu tiên trong việc đề phòng và kiềm chế cảm xúc tiêu cực đó giúp tránh phản ứng vội vàng. Mỗi phản ứng của con người là một sự lựa chọn, cần dành đủ thời gian đợi cho màn sương cảm xúc tiêu cực bọc phát tan hết để có thể thấy được toàn cảnh, giúp cho lý trí kịp vào cuộc để lựa chọn cách ứng xử thích hợp, trước khi cảm xúc cướp mất quyền lựa chọn đó. Tác giả chính của Tuyên ngôn độc lập (1716) và là Tổng thống Mỹ (1801-1809) Thomas Jefferson có lời khuyên: “Khi tức giận, hãy đếm đến mười trước khi phát ngôn; còn trong trường hợp rất tức giận, hãy đếm đến một trăm“.
Cần đặt mình vào vị trí của người khác để có cái nhìn khách quan hơn, tích cực hơn, từ đó kiềm chế cảm xúc và hành động của bản thân và cả của đối phương. Dù trong bất kì tình huống nào cũng cần bình tĩnh, linh hoạt để tìm phương án xử lý tối ưu nhất. Phật Thích Ca dạy rằng:  “ Oán không diệt được oán, tình thương mới diệt được nó“.
Để cho cơn giận bọc phát dưới bất kỳ hình thức nào cũng đều có hại. Lãnh đạo một công ty Nhật Bản nhận thấy nhân viên trong công ty thường hay nỗi giận và muốn khắc phục tác hại của nó bằng cách tạo điều kiện để cơn giận bọc phát tại một nơi vô hại. Họ xây một „Căn phòng trút giận“, để mổi khi có ai cảm thấy giân dữ thì có thể đến đó trút cơn giận cho hả, bằng cách quát tháo, đập phá. Thế nhưng ngược với mong muốn, tình hình nóng giận trong công ty càng trở nên trầm trọng hơn. Ngược lại, để giải quyết vấn đề trên hãng Kodak cho xây „Phòng khôi hài“, còn Công ty Digital Equipment thì phát động chương trình „Hãy biết cười“ và kết quả đạt được là làm tăng năng suất 15%. Điều đó cho thấy chỉ có thể dập tắt cơn giận bằng những biểu hiện tích cực như pha trò, kể chuyện vui, hài hước, nói nhỏ nhẹ, hay tạm tránh đi chỗ khác để làm giảm không khí căng thẳng.
Chuyện kể, một hôm đức phật Thích Ca đến một làng nọ và bị nhiều người trong làng chửi mắng, sỉ chục thậm tệ, nhưng người vẫn tỏ ra bình thản. Có người hỏi: vì sao trong tình cảnh như vậy mà ông không tức giận? Đức Phật trả lời: “Nếu những gì các ngươi muốn chỉ là xem thái độ của ta, thì các người đã đến quá trễ rồi. Nếu là 10 năm trước thì có lẽ ta sẽ phản ứng lại. Còn 10 năm trở lại đây thì ta đã không còn bị kẻ khác điều khiển nữa rồi. Ta không còn là nô lệ mà là chủ nhân của chính ta. Ta có thể làm những gì mình muốn, chứ không hành động dựa trên cảm xúc". 
Cherie Carter-Scott chỉ ra: “Tức giận chỉ làm cho bạn nhỏ nhen hơn.Còn tha thứ lại thúc đẩy bạn phát triển hơn cả chính bạn trước kia”. Khoan dung, bỏ qua lầm lỗi và thiếu sót của người khác, giúp trút được gánh nặng tinh thần và tự giải thoát mình khỏi những tác hại mà cơn giận có thể gây ra.
Khi để sự phẫn nộ bủa vây tâm trí, ta sẽ không đủ tỉnh táo để ứng xử một cách đúng mực, và đó cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng dẫn đến sự đổ vỡ của nhiều mối quan hệ ngoài xã hội và trong gia đình.

Lựa chọn và sự trả giá

Trà chanh tình yêu - Không ai cho không chúng ta cái gì và cũng không có cái gì đến với chúng ta mà không có một cái giá được đưa ra để chúng ta suy nghĩ, mặc cả và lựa chọn. Bạn muốn có một món đồ nào đó thì phải trả một khoản tiền tương xứng. Muốn thành công, bạn phải đổ mồ hôi, công sức của mình. Bất cứ lựa chọn nào cũng có sự trả giá.

Lựa chọn nào cũng có sự trả giá

Mỗi khi đứng trước một lựa chọn nào đó chúng ta thường phân vân tự hỏi: liệu chọn lựa của mình có đúng không? Mình có phải trả giá nhiều không? Cuộc sống luôn có sự cân bằng và tất cả đều có giá của nó. Muốn có bất cứ điều gì bạn cũng phải chấp nhận trả giá, chỉ là bạn lựa chọn gì và chấp nhận cái giá như thế nào mà thôi.
Muốn học giỏi bạn phải chấp nhận dậy sớm, học bài chăm chỉ và tìm tòi những kiến thức mới. Muốn đạt hiệu quả cao trong công việc bạn phải học cách làm việc chuyên nghiệp và nếu muốn có tình cảm của một ai đó không có cách nào khác bạn phải dày công nghiên cứu để chinh phục trái tim họ. Dù tổn thương, dù đau khổ nhưng bạn phải chấp nhận vì đó là cái giá bạn phải trả.

Hãy chấp nhận cái giá khả dĩ nhất

Lựa chọn gì cũng phải trả giá nhưng hãy lựa chọn cái giá mà bạn có thể chấp nhận được. Nếu cái giá đưa ra quá cao bạn nên học cách từ bỏ vì đôi lúc không phải cái giá nào cũng tương ứng với những lựa chọn.

Bất cứ lựa chọn nào cũng đưa đến cho chúng ta sự mệt mỏi, buồn bực và chán nản, bởi lựa chọn nào cũng có cái giá của nó. Vậy nên, đừng nghĩ rằng có những lựa chọn “miễn phí” để rồi hối tiếc, ân hận. Bạn nhìn những gì người khác đang nắm giữ trong tay rồi tự vấn bản thân mình: Nếu tôi lựa chọn giống họ, thì hôm nay tôi đã có mọi thứ mà họ đang có. Đã bao giờ bạn nghĩ đến cái giá mà người ta phải trả chưa? Nếu chỉ nhìn thấy bề nổi của vấn đề thì bạn sẽ chẳng bao giờ hài lòng với cuộc sống của mình đâu.

Có một người bạn, sau năm năm gặp lại người bạn cũ, thấy bạn mình nhà cao cửa rộng hối hận ngày trước không nối gót bạn sang Hàn Quốc xuất khẩu lao động. Học đại học, ra trường lương một năm không bằng một tháng của bạn mình. Nhưng họ quên rằng để có nhà cao của rộng họ chấp nhận làm một tú tài chứ không phải một cử nhân như bạn. Năm năm làm công cho người ta với bao cay đắng, khổ cực. Bạn chỉ nhìn thấy nhà cao cửa rộng mà không nhìn thấy sự vất vả, cơ cực của họ nơi đất khách quê người. Vậy nên, lựa chọn nào cũng có giá của nó và bạn, hãy chấp nhận cái giá hợp với mình. Đừng quá cao vọng để rồi day dứt, hối tiếc.

Sống hết mình vì lựa chọn và chấp nhận cái giá kèm theo

Khi đã lựa chọn một điều gì đó, hãy sống hết mình vì sự lựa chọn đó. Đừng chỉ vì những khó khăn, trắc trở trước mắt mà hối hận vì đã đưa ra lựa chọn này. Bởi có thể ngay lúc này bạn không thể giàu sang vì nó nhưng ít nhất bạn cũng có cuộc sống vui vẻ hơn khi chấp nhận cái giá cần trả.

Có người, muốn có một thứ gì đó nhưng lại không muốn đánh đổi, không muốn trả giá để rồi bực dọc, so sánh điều này điều kia. Khi không thể chấp nhận cái giá kèm theo bạn sẽ khó lòng có được cuộc sống trọn vẹn như mong đợi. Vậy nên, nếu lựa chọn điều gì đó hãy chấp nhận cái giá cần phải trả. Khi đó mọi thứ sẽ trở nên rõ ràng và đơn giản hơn rất nhiều. Bạn cũng không còn day dứt hay hối tiếc vì sự lựa chọn đó của mình.

Đừng toan tính quá nhiều. Nếu cảm thấy yêu ai đó và không thể từ bỏ, vậy thì cứ chạy theo và tìm mọi cách để có được trái tim, tình cảm của người đó. Nếu tha thiết được làm điều gì đó, cứ tiếp tục bằng tất cả đam mê của mình, bởi bạn chỉ có một cơ hội để thực hiện chúng mà thôi. Đừng suy nghĩ quá nhiều đến cái giá mà bạn phải đưa ra bởi có đánh đổi bạn mới trân trọng lựa chọn đó của mình.

Nguồn Delta

Loạt hình về bản chất cuộc sống khiến bạn phải giật mình

Loạt ảnh về cách con người đối xử với nhau, hay bản chất của thành công là những điều khiến chúng ta phải suy ngẫm.


Người giơ tay về phía bạn chưa chắc đã thực lòng muốn cứu bạn.
3-4567-1407922674.jpg
Đôi khi cuộc sống có nhẹ nhàng thoải mái hay không là dựa vào việc bạn lựa chọn con đường như thế nào.
4-5758-1407922674.jpg
Thành công đôi khi bị đánh đổi bởi phút chốc chán nản.
5-2574-1407922674.jpg
Không cần bảo thủ quy tắc, dám sáng tạo mới có thể đánh bại đối thủ.
8-5364-1407922676.jpg
Phương hướng không đúng thì càng cố gắng càng gian nan.
1-7286-1407922673.jpg
Nắm trong tay nhiều tài nguyên đến đâu không quan trọng. Nếu bạn không biết cách sử dụng thì vĩnh viễn không bao giờ là đủ.
7-9005-1407922676.jpg
Có một ngày, bạn cảm thấy cuộc sống thật gian nan, nhưng như vậy thì thành quả gặt hái có thể sẽ rất to lớn.
12-1630-1407922676.jpg
Đến một ngày, cuộc sống của con người sẽ hoàn toàn phụ thuộc vào công nghệ.
13-1671-1407922676.jpg
Người nghèo khổ phải quỳ gối phục tùng kẻ quyền quý và mạng sống lúc nào cũng bị đe dọa.
17-3409-1407922677.jpg
Kẻ ăn không hết người lần chẳng ra.
21-6461-1407925083.jpg
Sự thờ ơ lan dần trong cộng đồngkhiến người ta không còn đức tin.
 
9_1407923172.jpg
Rừng xanh dần bị con người biến thành than củi.
10_1407923172.jpg
Dù rừng là lá phổi xanh của Trái Đất nhưng điều đó cũng không ngăn cản được con người chặt phá để kiếm lợi.
15_1407923186.jpg
Cuộc sống khốn khó của những người nghèo khổ.
14_1407923187.jpg
Sự chênh lệch giàu nghèo, bóc lột là vấn nạn thời nào cũng có.
19_1407923207.jpg
Con người tự lừa dối, huyễn hoặc bản thân trước tai họa mình gây ra.
16_1407924990.jpg
Đến một ngày, con người sẽ chỉ còn sống với những thứ tự mình tạo ra.
20_1407923218.jpg
Có những thứ không là gì với người này nhưng lại rất có giá trị với người khác.
18_1407923219.jpg
Những thiết bị công nghệ hiện đại do con người tạo ra sẽ hủy diệt môi trường sống của chính chúng ta.
Depression.jpg
Phiền muộn, trầm cảm như cái bóng vô hình ngày càng lớn dần rồi bóp nghẹt con người.

Hãy cứ khóc nếu em thấy tuyệt vọng

Trà chanh tình yêu: Mùa đông đến rồi, liệu em có đang cảm thấy cô đơn hay mệt mỏi? Liệu em có đang cảm thấy bất lực trước thế giới và tuyệt vọng với chính mình?
Bởi vì ngoài nước mắt, ngoài tiếng nấc nghẹn khi được trút toàn bộ bức bối ra ngoài, em sẽ chẳng thể làm gì hơn để có thể hóa giải những gánh nặng trong lòng. Thay vì cố gắng gồng gánh chịu đựng, thay vì tìm đến bất cứ ai để dựa dẫm hoặc chia sẻ, thì hãy tìm một góc nào đó thật yên tĩnh mà khóc đi em.
Chỉ một mình em, hãy khóc thật lớn. Khóc ra được rồi, em sẽ thấy nhẹ nhàng hơn. Cuộc đời vốn là một ván bài không công bằng, những chuyện tàn nhẫn thì vẫn diễn ra đầy rẫy, nhưng con người vẫn phải gánh chịu đến tận cùng. So với thế giới này, thì cá nhân chúng ta quá nhỏ bé, vậy nên dễ dàng sinh ra cảm giác cô đơn và mặc cảm, cũng có đôi lúc dùng thái độ đối kháng vô vọng và uất hận để sống. Nhưng luôn bế tắc.
Càng lớn, chúng ta càng hiểu, thế giới xung quanh tồn tại quá nhiều chuyện mà chỉ có thể tập cách chấp nhận, làm cách nào cũng không thể thay đổi. Chuyện buồn càng nhiều, nỗi thất vọng càng lớn, thế rồi thất vọng đến một lúc nào đó sẽ chuyển thành tuyệt vọng. Chúng ta rồi sẽ trơ lỳ với tất thảy những gì xảy ra, đối diện với đau thương một cách vô cảm.
Thế nên, trước khi em cảm thấy muốn bỏ cuộc với thế giới này, trước khi em thất vọng, rồi tuyệt vọng, để đánh rơi hoàn toàn niềm tin, vứt bỏ đi hết hy vọng, buông tay trơ khốc nhìn cảm xúc bị vắt kiệt. Trước khi em bị sự đè nén để cố tỏ ra cứng cỏi dồn thành những khủng hoảng không tên, em hãy cứ khóc đi, khi ấy, em được phép yếu mềm.
Con người ta có những lúc luôn phải cần đến sự mạnh mẽ để vượt qua mọi chướng ngại, nhưng cũng có lúc cần mềm yếu, để xoa dịu trái tim mệt mỏi. Cảm thấy ấm ức thì hãy khóc thật lớn, cảm thấy mệt mỏi thì hãy dừng chân. Đừng ép bản thân phải dồn nén để mạnh mẽ, và cũng đừng nghĩ rằng nước mắt không dành cho những người trưởng thành.

Càng trưởng thành, càng cô đơn, càng có những thứ muốn nắm giữ nhưng lại buộc phải buông tay, càng có những lần buộc phải thỏa hiệp, buộc phải chọn lựa. Tất nhiên, nỗi tuyệt vọng sẽ theo đó mà lớn dần, đến nỗi trong một khoảnh khắc nào đó, chúng ta ngỡ ngàng nhận ra rằng mình đã thua cuộc từ bao giờ.
Mùa đông đến rồi, liệu em có đang cảm thấy cô đơn hay mệt mỏi? Liệu em có đang cảm thấy bất lực trước thế giới và tuyệt vọng với chính mình? Đừng sợ, hãy bộc lộ toàn bộ sự bế tắc và ấm ức ra bên ngoài, đừng khiến trái tim phải căng sức chịu đựng, đừng khiến tâm trạng mãi ủ ê. Khóc rồi sẽ không còn thấy đau, khóc rồi, sẽ thấy lòng vơi đi gánh nặng.
Chẳng cần phải tỏ ra cứng cỏi, có khóc, em vẫn sẽ là một cô gái mạnh mẽ…

Vết Thương Tỉnh Thức – Trịnh Công Sơn

Những ngày tháng này tình bạn và tình yêu mang đến một niềm vui sống lạ kỳ. “Hãy yêu như đang sống và hãy sống như đang yêu. Yêu để sự sống tồn tại và sống cho tình yêu có mặt”.
Có những cánh cửa mở vào hư vô và cũng có những cánh cửa mở ra những cánh đời nhộn nhịp.
Ta không khước từ hư vô và cũng không xa lìa cảnh nhộn nhịp của đời. Ta đã may mắn đi qua những tuyến đường đưa đến hạnh ngộ. Hạnh ngộ trong tình bạn, hạnh ngộ trong tình yêu.
Nếu đã có một ngày sinh nhật dĩ nhiên sẽ có nhiều ngày sinh nhật nữa . Mà hình như trong cảnh ngộ cuộc đời riêng – chung của chúng ta ngày nào mà không là ngày sinh nhật, bởi vì cái màu sắc của lễ lạc đã tự bao giờ khoác lên trên mỗi ngày chúng ta đang sống.
Xin cảm ơn cuộc đời và cảm ơn tất cả mỗi ngày chúng ta đã có mặt mỗi ngày bên nhau. Ly rượu nồng nàn của đời biết bao giờ uống hết được.
Tình yêu thương mang đến khổ đau nhưng đồng thời tình yêu cũng mang đến hạnh phúc. Có một lá cờ bay trên hạnh phúc và có một đoá quỳnh héo úa ngủ trong khổ đau. Cố gắng tránh đừng than thở. Thử thở dài một mình và quên lãng.Ta không thể níu kéo một cái gì đã mất. Tình yêu khi đã muốn ra đi thì không một tiếng kèn nào đủ màu nhiệm để lôi về lại được. Tình yêu là tình yêu. Trong nó đã sẵn có mầm sống và sự huỷ diệt.
Tình yêu tự đến và tự đi, không cần ai dìu dắt. Nó hoàn toàn tự do. Muốn giam cầm thì nó sẽ bay đi. Muốn thả nó bay đi có khi nó ở lại.
Vì có tình yêu nên có lễ hội. Người ta bắt đầu bằng những cuộc viếng thăm, lui tới, áo mũ xênh xoang, bánh trái lồng đèn heo ngỗng… Những cuộc rước dâu pháo nổ đì đùng, trống kèn inh ỏi. Lễ hội mở ra trên đường,trong làng, trong xóm: lễ hội mở ra cả trong lòng người
Thường vào mùa thu là mùa lễ hội tình yêu. Có những lễ hội kéo dài suốt cả một đời người. Có những lễ hội có một đời sống đôi khi quá ngắn ngủi.
Đến một lứa tuổi nào đó, chia vui và chia buồn đều có một nỗi mệt nhọc như nhau.
Có những người yêu đã ra đi bỗng một ngày nào đó trở lại. Vì sao? Không vì sao cả. Vì một chọn lựa tưởng rắng đã đúng cuối cùng sai. Và đã trở lại với một người mình đã phụ bạc để muốn hàn gắn lại một vết thương. Một vết thương nhiều khi đã lành lặn lâu rồi bất chợt vỡ oà như một cơn tỉnh thức. Tỉnh thức trên vết thương. Trên một nỗi đau tưởng đã thuộc về quá khứ. Nhưng không, không có gì thuộc về quá khứ cả.Thời gian trôi đi và vết thương vẫn còn đó. Nó vẫn chờ được thức dậy một lúc nào đó để sống lại như chính bản thân nó là một vết thương.
Nhưng vết thương khi đã được đánh thức thì nó không còn là vết thương cũ vì giờ đây nó là một vết thương tỉnh thức. Một vết thương tỉnh thức là một vết thương biết rõ nó là một vết thương. Nó thức dậy và nó nhận ra rằng nó đã được khai sinh trên tâm hồn một con người và đã có một thời gian dài làm đau đớn con người đó. Vết thương tỉnh thức là một con mắt sáng ngời. Nó nhìn ngược về quá khứ và ngó thẳng đến tương lai. Nó mách bảo cho chủ nhân của nó rằng không có một vết thương nào vô tư mà sinh thành cả. Nó là một nỗi đớn đau như trời đất trở dạ làm thành một cơn giông bão.
May thay trong cuộc đời này có tình yêu vừa có tình bạn. Tình bạn thường có khuôn mặt thật hơn tình yêu. Sự bội bạc trong tình bạn cũng có nhưng không nhiều.
Tôi thấy tình bạn quí hơn tình yêu vì tình bạn có khả năng làm hồi sinh một cơn hôn mê và làm phục sinh một cuộc đời tưởng rằng không còn tái tạo được nữa.
Cuối cùng không có gì khác hơn là sống và chết. Sống làm thế nào cho tròn đầy sự có mặt và chết cho ngập tràn cõi hư không. Phải đến tận cùng hai cõi sống chết để làm tan biến đi những giấc mơ mộng đời không thực.
Đôi dòng nhỏ: Nếu bạn thấy bài viết này hay icon smile Vết Thương Tỉnh Thức   Trịnh Công Sơn Hãy chia sẻ nó lên Facebook cùng bạn bè. Đôi khi, chia sẻ cũng là một cách để bày tỏ sự quan tâm và yêu thương.

Câu chuyện về chiếc bình nứt



Hồi ấy có một người gánh nước, mang hai chiếc bình ở hai đầu một cái đòn gánh trên vai. Một trong hai bình ấy bị vết nứt, còn bình kia thì tuyệt hảo, luôn mang về đầy một bình nước. Cuối đoạn đường dài, từ con suối về nhà, chiếc bình nứt lúc nào cũng chỉ còn một nửa bình nước. Suốt hai năm tròn, ngày nào cũng vậy, người gánh nước chỉ mang về có một bình rưỡi nước.


Dĩ nhiên, cái bình nguyên vẹn rất tự hào về thành tích của nó. Nó luôn hoàn thành tốt nhất nhiệm vụ mà nó được tạo ra. Còn tội nghiệp chiếc bình nứt, nó xấu hổ về khuyết điểm của mình, nó khổ sở vì chỉ hoàn tất được một nửa công việc mà nó phải làm. Trong hai năm nó phải chịu đựng cái mà nó cho là thất bại chua cay.

Một ngày nọ, chiếc bình nứt bèn lên tiếng với người gánh nước bên bờ suối: “Con thật là xấu hổ vì vết nứt bên hông làm rỉ mất nước suốt dọc đường đi về nhà bác”. Người gánh nước trả lời: “Con không để ý thấy chỉ có hoa mọc bên đường phía của con à?. Đó là vì ta luôn biết khuyếm khuyết của con nên đã gieo hạt hoa dọc đường bên phía của con và mỗi ngày đi về con đã tưới nước cho chúng…. Hai năm nay, ta vẫn hái được nhiều hoa đẹp để trên bàn. Nếu mà con không phải là con như thế này, thì trong nhà đâu thường xuyên có hoa đẹp để thưởng thức như vậy”.


Mỗi người trong chúng ta đều có những nhược điểm rất riêng biệt. Ai cũng là chiếc bình nứt cả. Nhưng chính vết nứt và các nhược điểm đó mới khiến cho đời sống chung của chúng ta trở nên phong phú, trở nên thú vị và làm chúng ta thoả mãn. Chúng ta phải biết chấp nhận cá tính của từng người trong cuộc sống và tìm cho ra cái tốt của họ.

Vạn sự hạnh phúc cho tất cả các bạn “Bình nứt” của tôi!

Hai hạt lúa

Trà chanh tình yêu: Có hai hạt lúa nọ được giữ lại để làm hạt giống cho vụ sau vì cả hai đều là những hạt lúa tốt, đều to khỏe và chắc mẩy. 



Một hôm, người chủ định đem chúng gieo trên cánh đồng gần đó. Hạt thứ nhất nhủ thầm:

“ Dại gì ta phải theo ông chủ ra đồng. Ta không muốn cả thân mình phải nát tan trong đất. Tốt nhất ta hãy giữ lại tất cả chất dinh dưỡng trong lớp vỏ này và tìm một nơi lý tưởng để trú ngụ.” Thế là nó chọn một góc khuất trong kho lúa để lăn vào đó.

Còn hạt lúa thứ hai thì ngày đêm mong được ông chủ mang gieo xuống đất. Nó thật sự sung sướng khi được bắt đầu một cuộc đời mới.

Thời gian trôi qua, hạt lúa thứ nhất bị héo khô nơi góc nhà bởi vì nó chẳng nhận được nước và ánh sáng. Lúc này chất dinh dưỡng chẳng giúp ích được gì- nó chết dần chết mòn. Trong khi đó, hạt lúa thứ hai dù nát tan trong đất nhưng từ thân nó lại mọc lên cây lúa vàng óng, trĩu hạt. Nó lại mang đến cho đời những hạt lúa mới)...

Đừng bao giờ tự khép mình trong lớp vỏ chắc chắn để cố giữ sự nguyên vẹn vô nghĩa của bản thân mà hãy can đảm bước đi, âm thầm chịu nát tan để góp cho cánh đồng cuộc đời một cây lúa nhỏ - đó là sự chọn lựa của hạt giống thứ hai.

P/s: Tôi hy vọng đó cũng sẽ là sự lựa chọn của bạn và tôi khi đứng trước cánh đồng cuộc đời bao la này


Điều giản dị của tình yêu


Trà chanh tình yêu: Ngày xửa ngày xưa, có một người đàn ông rất nghèo sống với vợ. Một ngày nọ, vợ ông, người có mái tóc rất dài hỏi chồng về chuyện mua một chiếc lược mới hơn để dùng.
Người đàn ông cảm thấy rất buồn vì không mua nổi cho vợ một cái gì đó. Ông không đủ tiền để mua được cho vợ một chiếc lược mới bởi sồ tiền kiếm được chỉ đủ để lo cho miếng cơm hàng ngày. Thậm chí, ông cũng không dám mang chiếc đồng hồ cũ đã đứt dây đi sửa. Người vợ biết vậy nên bà không bao giờ gặng hỏi chồng mình một lần nào.

Một hôm, khi đang trên đường đi làm về ngang qua cửa hàng đồng hồ, ông quyết định bán nó. Với số tiền ít ỏi có được người chồng mua một chiếc lược mới cho vợ.
Ông trở về nhà vào buổi tối và mang tặng cho vợ món quà nhỏ bé này. Tuy vậy, ông đã rất ngạc nhiên khi nhìn thấy người vợ thân yêu với mái tóc ngắn. Bà đã bán tóc của mình và mua tặng cho ông một chiếc đồng hồ mới.
Nước mắt lăn dài trên gò má của hai vợ chồng, họ ôm nhau khóc trong hạnh phúc. Tuy cuộc sống hiện tại khá khó khăn, nhưng bù lại họ đã có được tình yêu và sự sẻ chia trong cuộc sống. Đó là món quà quý giá nhất mà hai vợ chồng ông nhận được từ thượng đế.
Yêu và được yêu là một điều mà bất kỳ ai khi sinh ra đều mong muốn. Có thể bạn sẽ mất nhiều thời gian và công sức để kiếm tìm cho mình một nửa đích thực, thậm chí có những người phải đến nửa cuộc đời mới tìm được tri kỷ. Nhưng bạn tôi ơi, có thể bạn đang theo đuổi một bóng hình mà chỉ có trong mơ. Hãy quay về với thực tại, với cuộc sống và những niềm vui, nỗi buồn hàng ngày. Hạnh phúc và tình yêu đôi khi chỉ xuất phát từ những điều đơn giản và nhỏ nhoi nhất trong cuộc sống, thậm chí ngay cả trong những lúc khó khăn. Hãy trân trọng hiện tại và làm theo những gì con tim mình mách bảo.
Hãy quay về với thực tại, với cuộc sống và những niềm vui nhỏ nhoi hàng ngày.

Sức nặng của ly nước



Người dẫn chương trình giơ cao một ly nước và hỏi khán giả:
- Quí vị thử đoán xem ly nước này nặng bao nhiêu?
- Điều đó còn phụ thuộc vào anh cầm nó trong bao lâu chứ.
- Đúng vậy, nếu tôi cầm nó trong một phút thì không có gì đáng nói. Nhưng nếu tôi cầm nó trong một tiếng đồng hồ thì tay tôi sẽ mỏi. Còn nếu tôi cầm nó cả một ngày, quí vị sẽ gọi xe cấp cứu cho tôi. Cùng một khối lượng, nhưng mang nó càng lâu thì nó càng trở nên nặng hơn.
Trong cuộc sống cũng vậy. Nếu chúng ta cứ liên tục chịu đựng gánh nặng, nó sẽ càng ngày càng trở nên trầm trọng. Không sớm thì muộn chúng ta cũng gục ngã. “Điều quí vị phải làm là đặt ly nước xuống, nghỉ một lát rồi tiếp tục cầm nó lên.”
Thỉnh thoảng chúng ta phải biết đặt gánh nặng cuộc sống xuống, nghỉ ngơi lấy sức để còn tiếp tục mang nó trong quãng đời tiếp theo. Khi bạn trở về nhà, hãy quẳng lo âu về công việc ngoài cửa. Ngày mai bạn sẽ nhặt nó lên và tiếp tục mang.