• Đau đến bao giờ là đủ?

    Ngân cười nói mình rằng:”My chắc hẳn là con người lạc quan nhất trong số bọn mình nhỉ!”. Mình ngước mắt nhìn, thoáng nghĩ một giây đáp lại:”My cũng nghĩ vậy, đối với một số cá nhân họ có lẽ phải mất tới 3 năm quằn quại đau đớn vì một điều gì đó để quên đi thì đối với My, 3 ngày là đủ”... Read more
  • Khi trái tim đã dành cho một người

    Tôi và Lâm chia tay rồi ! Lâm là một cô gái tốt, rất đẹp cũng rất dịu dàng. Tuy rất nhiều bạn bè nói tôi bỏ cô ấy là ngốc, nhưng tôi vẫn chia tay, cho dù tôi cũng không nỡ. .. Read more
  • Những câu nói hay về tình yêu khi chia tay

    Thỉnh thoảng, em lại nghĩ về cái cách mình đã vượt qua nỗi buồn của bản thân như thế nào. Cũng có lúc yếu đuối tiêu cực, có lúc chán chường mỏi mệt. Nhiều khi sự tức giận khiến em không thể thở được. Thế rồi cũng qua. Thế rồi cũng nhạt. Bây giờ nhìn lại thấy mình trẻ con và nông nổi... Read more
Hiển thị các bài đăng có nhãn Chơi Bolg. Hiển thị tất cả bài đăng

BẠN LÀ NGƯỜI THẾ NÀO ?

Đứng vững trên những gì mà bạn tin tưởng, bất chấp mọi sự chống đối và mọi sức ép đang cố xé tan sức chịu đựng của bạn…điều đó chứng tỏ: bạn là người CAN ĐẢM.

Nụ cười luôn tươi nở trên gương mặt bạn vì bạn luôn muốn làm cho người khác được vui trong khi chính bạn đang có nỗi buồn riêng trong tâm hồn…điều đó chứng tỏ: bạn là người MẠNH MẼ

Biết đơn giản hoá vấn đề, làm theo những điều trái tim mình mách bảo và bạn biết rõ là đúng…điều đó chứng tỏ: bạn là người QUYẾT ĐOÁN.



Biết làm nhiều hơn những gì mình đang mong ước để cuộc sống người khác được trở nên dễ chịu hơn mà bản thân không thốt ra một lời kêu ca, phàn nàn hay kể công lao…điều đó chứng tỏ: bạn là người biết YÊU THƯƠNG.

Biết giúp đỡ một người bạn với tất cả khả năng của mình khi cần thiết, không hề tính toán thời gian và sức lực phải bỏ ra…điều đó chứng tỏ: bạn là người TRUNG THÀNH.

Biết trao đi nhiều hơn những gì bạn có và không trông đợi được nhận lại…điều đó chứng tỏ bạn là người KHÔNG VỊ KỶ.

Biết ngẩng cao đầu và khát khao vươn đến những điều tốt nhất trong khả năng mình có thể, khi bạn luôn biết đối mặt với mỗi khó khăn của cuộc sống bằng niềm tin rằng thời gian sẽ mang đến điều tốt đẹp hơn cho bạn vào ngày mai và không bao giờ từ bỏ mục đích sống của mình, điều đó chứng tỏ: bạn là người TỰ TIN.

Có lẽ, em đã yêu anh rồi

Thời gian trôi qua nhanh hay là chậm? Cô đã đánh mất bao nhiêu thứ chỉ vì nỗi đau con người kia để lại? Không ai lau nước mắt cho cô, không ai ôm lấy cô cả. Anh không bên cô nữa. Mưa mang anh đi khiến mưa thấm vào trong lệ. 
Trời vần vũ. Bao tinh cầu xoay chuyển. Cô đứng trước khung cửa sổ nhìn ra khoảng sân ướt dưới kia. Mưa, mưa vẫn chưa hề ngừng từ sáng tới giờ. Vài cơn gió thổi qua mang theo cái hương nồng nồng, ngai ngái của đất ướt, của cỏ dại non xanh.


Anh ah!! có lẽ em đã yêu anh mất rồi!!

Cô khẽ rùng mình với tay kéo cái áo khoác lên che đôi vai gầy lạnh. Không biết đã bao lâu rồi cô có thói quen nhìn ra con đường đất ấy. Có lẽ… Có lẽ chăng…? Cô lại lắc đầu cười nhạt, mưa làm cô lại nhớ đến người con trai ấy. Khi anh đi anh để lại mình cô với cơn mưa rào nặng hạt.
Cô ngồi xuống chiếc ghế tựa. Tay lại bắt đầu với những mũi đan lên xuống nhanh thoắt thoắt. Mùa đông nữa lại đến rồi. Cô với tay mở chiếc đài radio cũ kĩ. 3 giờ rồi, cô vẫn thường nghe ca nhạc theo yêu cầu vào giờ này trong ngày. Và cô đã từng ước mình nhận được quà – món quà nhỏ từ lời hứa của anh. Nhưng bao nhiêu bài hát trôi qua chỉ là dành cho người khác không phải của cô. Cuộn len đã gần hết, cô cúi xuống tìm cuộn len mới. Cô cứ ngồi như vậy cho hết mùa đông dài với những chiếc khăn cứ nhiều lên trong ngăn tủ gỗ.
Cô khoác chiếc áo dạ, quàng thêm chiếc khăn len trước khi ra ngoài. Mẹ cô trong nhà gọi với ra: “Nhớ mua cho mẹ ít bánh kẹo và hạt bí con nhé.” Cô “dạ” một tiếng rồi bước ra khung trời đầy gió, để lại đằng sau tiếng thở dài của mẹ. Cô lại đi lang thang qua mấy con đường nhỏ. Năm nay trời khá lạnh, cô đi tìm chút không khí tết nơi đường dài mà không thấy. Có lẽ do cô đã lớn rồi, nên tết cũng vì thế mà nhạt đi trong cô. Không còn háo hức chờ đợi mà chỉ là lặng lẽ chờ nó đến và đi qua. Mấy đứa trẻ chạy qua cô cười ríu rít, tay cầm quả bóng bay vừa phồng mồm thổi lên. Ngày xưa cô cũng vậy thôi. Cô bỗng nhớ đến một người bạn lâu rồi cô không liên lạc. Không biết cậu ấy còn nhớ cô không?
Và bất chợt cô lại nhớ đến anh. Anh đang ở đâu nhỉ?
Cô trở về nhà lấy cuổn sổ danh bạ điện thoại ra. Cô tra một hồi và dừng lại ở một dãy số. “Hi vọng cậu ấy còn dùng số này.” Cô nhấc điện thoại lên và đợi. “Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được…”Cô ngồi thẫn thờ. Đã bao lâu rồi cô để số thuê bao? Giờ thì người ta cũng thuê bao với cô rồi. Cô ngồi nghĩ lại một chút và cô nhớ tới một số không bao giờ thuê bao – người luôn nắm chắc được địa chỉ của những người bạn khác.
- Alo, lớp trưởng à? Mình đây.
- Uh. Cậu à. Lâu rồi mới thấy cậu liên lạc. Dạo này thế nào rồi?
- Mình khỏe. Cảm ơn cậu nhé. Nhờ cậu giúp một việc được không?
- Việc gì vậy?
Những dòng chữ được gửi đi theo lời chúc không cánh. Lá thư được gấp gọn trong hòm thư. Viết thư. Bao lâu rồi cô không làm việc này nhỉ?
Cô mở hộp nhạc anh tặng cô. Anh nói hộp nhạc còn kêu là anh còn yêu em. Cô cũng không nhớ nó hết kêu bao lâu rồi. Bao lâu rồi nhỉ?
Thời gian trôi qua nhanh hay là chậm? Cô đã đánh mất bao nhiêu thứ chỉ vì nỗi đau con người kia để lại? Không ai lau nước mắt cho cô, không ai ôm lấy cô cả. Anh không bên cô nữa. Mưa mang anh đi khiến mưa thấm vào trong lệ. Cô lặng lẽ hơn, ít nói hơn, và gần như thế giới của cô gói gọn trong những kí ức của cô. Cô là một cô gái mềm yếu với tình cảm và anh ra đi là điều cô không thể tự mình chấp nhận. Cô luôn nghĩ rồi một ngày anh sẽ lại xuất hiện một lần nữa nơi con đường ấy và mỉn cười vời cô. Cô vẫn đợi… Thời gian vẫn trôi… Hộp nhạc vẫn không thể phát ra bất cứ âm thanh nào.
Cô dành những ngày đầu năm để đọc những lá thư hồi âm. Những câu chúc không bằng tin nhắn, cô bỗng thấy thật ấm áp. Cô tìm thấy một lá thư từ một người cô không hề gửi lời chúc. Một người mà luôn bên cạnh cô nhưng cô không hề để tâm đến. Đó là một lá thư tỏ tình. Chỉ vài dòng thôi.
“Đến bao giờ em mới quay lại nhìn anh? Dù thế nào anh vẫn luôn đằng sau em đó. Anh vẫn ở đây và chỉ cần em với tay ra, em sẽ thấy được hạnh phúc mà em đang đánh mất. Người luôn bên cạnh em.”
Cô ngồi lặng thinh bên dòng chữ ấy.
Cô cúi xuống nhặt quả táo vừa đánh rơi thì một bàn tay khác đã nhặt lên giúp cô rồi. Cô ngước lên nhìn người ấy. Anh khẽ mỉm cười đưa cô trái táo. Cô gật đầu cảm ơn. Anh đỡ lấy túi đồ trên tay cô.
- Để anh cầm hộ.
Cô nhìn anh, cũng không biết phải làm sao khi anh đã đi trước mấy bước rồi. Cô không nói gì chỉ lặng lẽ đi sau anh về nhà.
Mẹ cô nhìn thấy anh thì tươi cười. Bà rất quý anh. Anh là con trai người hàng xóm, từng là thanh mai trúc mã với cô. Anh luôn lặng lẽ nhìn cô, bên cô khi người đàn ông ấy đến và ra đi. Cô luôn chối từ tình cảm của anh, vì trái tim cô chỉ có bóng hình của người con trai kia. Anh biết nên chỉ đứng từ xa để quan tâm, lo lắng cho cô. Cô còn nhớ ngày người đó ra đi, anh đã đứng bên cầm ô che cho cô khỏi ướt khi cô không thể bước ra khỏi cơn mưa ấy.
Mẹ cô luôn mong anh trở thành con rể của mình.
Cuộc sống của cô đột ngột thay đổi khi mẹ cô đổ bệnh. Bố cô mất lâu rồi nên mọi việc đều do mẹ cô cáng đáng. Cô bắt đầu phải tự lo mọi việc. Hàng ngày, cô đi làm, rồi lại ghé qua bệnh viện thăm mẹ, tối cô trở về nhà với công việc làm thêm. Mọi chi phí đều là lo chữa trị cho mẹ cô. Anh luôn đến thăm và giúp đỡ cô. Cô chỉ gật đầu cảm ơn tránh ánh mắt của anh. Anh kéo tay cô lại: “Tại sao em chưa bao giờ mở lòng mình ra với anh? Người đàn ông đó sẽ không bao giờ quay lại nữa.” Cô tát anh một cái rồi đuổi anh ra khỏi nhà. Cô khóc nấc lên. Nếu điều anh nói là thật thì sao? Không hộp nhạc chắc chắn sẽ lại hát một lần nữa.
Hôm ấy, cô gặp lại người đàn ông ấy. Nhưng anh không đi một mình mà đang bên một người con gái khác. Anh dịu dàng xoa vào chiếc bụng tròn to của người con gái bên cạnh. Cô đánh rơi túi cam trong tay. Cô quay mình bỏ chạy nơi hành lang dài của bệnh viện. Cô va vào một người khiến cô ngã xuống những viên gạch lạnh lẽo. Một bàn tay kéo cô dậy.
- Có chuyện gì vậy? Em không sao chứ?
Cô lắc đầu cũng không ngẩng mặt lên, chỉ dợm bước bỏ đi. Bàn tay ấy vẫn nắm chặt, kéo cô lại. Cô ngước mắt lên. Sau lớp lệ nhòa cô nhận ra đó là anh. Anh cau mày nhìn cô, rồi kéo tay cô đi.
Khoảng trời trong xanh im lặng lắng nghe tiếng khóc của một cô gái đang vỡ òa trong đau đớn. Anh ôm cô thật chặt để nước mắt cô thấm đẫm lồng ngực rộng. Bỏng rát và đau nhói. Chút hi vọng nhỏ nhoi trong cô tan vỡ.
“Anh ấy không về. Anh ấy không về thật rồi.” Cô ôm lấy người con trai ấy mà òa khóc.
Cô lại gói gém những kỉ niệm về anh vào trong một chiếc hòm đặt tên là quên lãng. Những chiếc khăn, những lá thư viết nhưng không thể gửi, những trang nhật kí và hộp nhạc sẽ chẳng bao giờ hát, cô đều cất chúng đi vào kí ức. Anh đứng nhìn cô không nói. Anh để lại trên bàn cô một cốc sữa với lời nhắn. “Em hãy giữ gìn sức khỏe”.
Mẹ cô được trở về nhà sau thời gian dài chữa trị. Bà đã khỏe hơn nhưng vẫn còn rất yếu. Bà vẫn thường nhắc về anh với cô. Cô không nói chỉ lặng lẽ làm việc nhà. Bà mắng cô bướng bỉnh, không biết tốt xấu. Cô cười thì bà lại lắc đầu ngán ngẩm.
Anh vẫn ghé qua nhà cô. Dạo này công việc bận rộn nên anh không sang thường xuyên được. Cô không tránh né anh nữa. Cô như dịu dàng với anh hơn. Anh vui vì điều đó.
Một mùa đông nữa lại đến. Cô lại ngồi trên chiếc ghế tựa với những cuộn len màu trắng. Đôi tay thoăn thoắt với những mũi đan không ngừng. Tiếng radio lại phát một bài nhạc dài nữa.



Cô khe khẽ cất tiếng hát theo. Cô bỗng giật mình khi nghe một lời nhắn gửi: “Gửi người con gái anh yêu. Anh không biết nói gì cả chỉ mong em hãy quay lại nhìn anh một lần. Và anh luôn mong chờ lá thư em hồi âm. Anh vẫn mãi nơi đây đợi chờ em. Yêu em.”
Với bài hát “Chiếc khăn gió ấm”… Cô đánh rơi mũi đan rồi lại lóng ngóng cúi xuống nhặt. Khuôn mặt cô đỏ dần lên theo tiếng tim đập mạnh nhưng lại không giấu được một nụ cười tươi.
Tiếng chuông cửa réo vang. Anh chạy ra mở cửa. Một hộp quà được đặt cẩn thận trước cửa nhưng anh lại không thấy ai quanh đấy. Anh hơi lạ nhưng cũng đem vào nhà sau một hồi phân vân. Anh tìm thấy một mẩu giấy được dán trên hộp.“Gửi anh”. Anh đoán đó là của anh. Anh mở hộp quà ra trong đầu phân vân không biết ai đã tặng mình.
Trong đó là một chiếc khăn len màu trắng và một lá thư. Anh ngạc nhiên đến mức không dám tin vào suy đoán của mình về người tặng. Là cô ư?
Anh chạy vội sang bên nhà cô. Cô đang mở bản nhạc “Chiếc khăn gió ấm” và mỉm cười hát theo. Khi thấy anh đứng trước cửa, cô cười:
- Nó hợp với anh chứ? Em nghĩ là màu trắng hợp với anh hơn và màu đen.
Anh bước đến ôm chầm lấy cô. Cái ôm thật chặt như để biết rằng điều anh đang thấy không phải trong một giấc mơ.
- Em có thể nói lại câu trả lời của em được không? Giọng anh run lên trầm đục.
Cô mỉm cười quàng tay ra ôm lấy bờ vai rộng mà ấm áp ấy. Cô dịu dàng nói:
- Có lẽ em đã yêu anh rồi…




--Câu chuyện tình yêu--

Đừng nhận lời yêu vì cô đơn

Đang mơ màng ngủ, chuông điện thoại di động đổ dồn. Theo thói quen, em chụp lấy cái điện thoại, nhìn ngấu nghiến màn hình. Một số lạ tiếp thị chăm sóc da. Em trả lời ậm ừ, tắt máy, đặt điện thoại xuống mà lòng buồn tênh.
Em thèm lắm cảm giác mỗi sáng mai thức dậy, có ai đó nhắn một cái tin nhỏ chúc ngày mới tốt lành. Hay những đêm dài sâu hun hút, khi ngủ gà gật bên máy tính, có ai đó nhắc nhở: “Ngủ sớm đi em”. Dường như đã rất lâu, em không nhận được những lời hỏi han, quan tâm của anh. Người mà từng một thủa, em tưởng là mối tình đầu và cũng là tình cuối của em.
Đừng nhận lời yêu vì cô đơn....
Ở tuổi 29, không còn trẻ để đón nhận những tình yêu vồ vập, vội vã, lãng mạn như ngày đôi mươi. Em chờ đợi một bờ vai vững chãi, một người đàn ông đủ điềm tĩnh để bên em những khi em cô đơn, trống vắng, khi em quay quắt trong những mớ bòng bong rắc rối của cuộc đời. Và em đã gặp anh vào một ngày em đang thấy trống trải, cô đơn và buồn nhất.
Lần đầu tiên chúng ta trò chuyện, anh nhìn sâu vào mắt em, hỏi dò: “Mối tình đầu của em thế nào?”. 
Em bối rối, im lặng vài dây, cố lật lại ký ức để tìm xem mối tình đầu của mình ở đâu. Nhưng dàn trải trong trí nhớ rơi rớt ấy chỉ là những rung động thoáng qua của một thời vụng dại, xa vắng đã đi qua cuộc đời, tuổi xuân em từ rất lâu. Và em nhận ra mình chưa từng yêu ai thật sự. Anh đặt vào môi em một chiếc hôn nhẹ, thay cho một lời an ủi. Em cười buồn: “Thành phố giấu anh kỹ quá. 
Em tìm mãi không ra”. Anh bảo mình có trốn đâu, chỉ đi loanh quanh gần em. Em nghĩ đến những ngày cuối tuần sẽ không phải ngồi hàng giờ liền bên máy tình, gặm nhấm từng con chữ như loài dơi gặm nhấm đêm thâu. 
Em sẽ bước ra bên ngoài bằng những nụ cười hạnh phúc. Vì em tin có một người đàn ông đang lặng lẽ chờ em trước cửa nhà, đón em bằng những nụ cười dịu dàng.
Nhưng chính em để sự tưởng tượng nhấn mình xuống tận cùng nỗi cô đơn. Em nghe lòng thổn thức khi những chiều thứ bảy trôi qua trong cô quạnh. Điện thoại chẳng mấy khi đổ chuông, trừ những cuộc gọi hỏi thăm của ba mẹ và chị gái. Em chờ…trong một niềm tin mơ hồ.
Vì sao anh không nhắn tin, không điện thoại cho em? Em tự hỏi và dằn vặt mình bằng những câu hỏi ngốc nghếch và chợt nhận ra trong lòng mình cũng đang nhạt dần gương mặt anh. Nụ hôn hững hờ ngày nào đã loãng dần trong trí nhớ của em. Vì sao em luôn tự hỏi, anh không đến gặp em? 
Nhưng em không nhận ra từ rất lâu, thẳm sâu trong trái tim mình, em cũng không hề mong muốn gặp anh. Cảm giác cô đơn, trống vắng khiến em nghĩ đến việc phải trò chuyện với một ai đó nhiều hơn là việc để trái tim kiểm chứng nỗi nhớ ai đó. Một người bạn thân từng nói với em: “Đừng nhận lời yêu ai đó chỉ vì mình đang cô đơn”. 
Có khi nào buổi chiều mưa, khi anh đặt lên môi em nụ hôn nhẹ nhàng, lòng anh cũng đang khóc trong cô đơn. Và chính bây giờ anh nhận ra mình không còn cô đơn nữa nên tình yêu cũng đã tan theo nỗi buồn và sự trống vắng của anh.
Chiều nay, trời nắng hầm hập. Chậu hồng tỉ muội vặn mình ngoài cửa sổ đón nắng. Những bông hoa đã rũ xuống, cánh mềm nhũn nhẵn. Đất trong chậu khô rang, nứt xé. Đã lâu rồi, em không tưới nước cho chậu hoa. Khi đã trồng cây thì phải chăm sóc cây mới phát triển được. Màn hình điện thoại sáng lên. 
Không còn cảnh vội vã vồ lấy điện thoại như người câu cá nhanh tay giật cần khi thấy chiếc phao chìm đáy, em lắng nghe tiếng chuông đổ thật dài cho đến khi tắt hẳn. “Em đang làm gì vậy?”. 
Hai tuần rồi, em mới nghe giọng nói từng làm em chộn rộn, khát khao. “Lâu rồi, em không chăm sóc chậu hoa hồng. Nó chết rồi anh à! Từ ngày em trồng chậu hoa ấy, nó không lớn được chút nào. Vậy mà nay lại chết”, em buông giọng buồn bã. Ở đầu dây bên kia là một chuỗi im lặng kéo dai. Và đó cũng là lần cuối cùng, em nói chuyện với anh.
Sáng cuối tuần, không ai hẹn hò cà phê, không một tin nhắn hỏi han, quan tâm. Em đến quán cà phê quen thuộc, cùng cô bạn thân nhấm nháp li cà phê. Chiều cuối tuần, em lang thang nhà sách, cặm cụi bên những cuốn tiểu thuyết trữ tình lãng mạn. Tối cuối tuần, em đạp xe loanh quanh thành phố. 
Một cảm giác nhẹ nhàng, ấm áp lan tỏa khắp tâm hồn. Em không còn thấy nặng nề, buồn tẻ khi phải ngồi hàng giờ trong căn phòng vắng chỉ để chờ nghe những tiếng chuông điện thoại tin nhắn khô khốc. Giờ đây, em mới cảm nhận được sâu sắc điều cô bạn gái từng khuyên: “Đừng nhận lời yêu ai đó chỉ vì mình cô đơn”.
Theo Tiên Vân


Phụ nữ TPHCM

Em vẫn đang chờ anh đến!

Em đang ở cái tuổi xuân mà người ta vẫn hay bảo rằng đó là quãng thời gian đẹp nhất trong đời. Em mong mỏi và khát khao yêu và được yêu như bao người con gái.

Em vẫn ở đây chờ anh đến nắm tay em, để chúng ta cùng nhau đi hết con đường tình yêu. Hay là chúng mình bất chấp hết yêu nhau đi chàng trai tương lai của em!


Em đang ở cái tuổi xuân mà người ta vẫn hay bảo rằng đó là quãng thời gian đẹp nhất trong đời. Em mong mỏi và khát khao yêu và được yêu như bao người con gái. Thật vui và hạnh phúc biết bao nếu mỗi ngày nhận được tin nhắn và lời hỏi thăm quan tâm từ phía anh, người yêu tương lai của em à.


Đôi khi em một mình lạc lõng bơ vơ giữa chốn đông người, nơi phồn hoa đô hội. Lúc này em cần lắm một bàn tay khẽ nắm lấy tay em, em cần lắm một bờ vai vững chắc để em dựa vào mỗi lúc trái tim em mềm yếu giữa bộn bề cuộc sống để em được an ủi, được dựa dẫm.


Em vẫn chờ anh đến


Những lúc ốm em cần một liều thuốc tinh thần. Lúc đó chỉ cần anh đến bên và như thế em chẳng còn muốn ốm chút nào hết. Chỉ cần thế thôi, em không cần yêu cầu anh quá cao. Em sẽ không bất ngờ gọi anh lúc nửa đêm rồi bắt anh phải mua những thứ mà em thích đâu chàng trai ạ. Em sẽ không bắt tội anh phải làm hết những gì mà em thích trong khi anh lại không muốn. Anh đừng sợ điều đó khi yêu em nhé.


Khi yêu em, anh không phải lo em sẽ đòi hỏi anh phải mua cái này cái kia cho em đâu. Em chỉ cần anh yêu thương em đều đều mỗi ngày, và đừng phớt lờ tình cảm chân thành của em anh nhé. Chắc chắn em sẽ là chỗ dựa vững chắc cho anh, thế có được không anh?

Em vẫn đang hoàn thiện bản thân, em đang cố gắng học tập và làm việc thật tốt để chờ anh đến đây. Hàng ngày, em vẫn học làm nhiều món ăn khác nhau để khi có anh, em sẽ trổ tài khả năng nấu nướng của mình. Để anh cảm thấy ấm lòng mỗi khi thưởng thức.


Không yêu thì thôi, chứ đã yêu ai em yêu chân thành và tha thiết lắm. Em sẽ cố gắng nâng niu, trân trọng tình cảm giữa hai ta, và mong mình sẽ đi đến cái đích cuối cùng của con đường tình yêu. Anh cũng đừng phụ tình người con gái sống thiên về tình cảm như em nhé.


Em sẽ yêu thương anh nhiều hơn những gì em nói. Không chỉ yêu anh, em sẽ yêu cả những người thân xung quanh anh, yêu bạn bè và cả gia đình anh nữa nhé. Em không phải là cô gái quá thông minh, cũng không phải là hot girl... Nhưng em có lòng yêu thương vô bờ bến đối với những người mà em yêu.

Em sẽ lắng nghe, sẽ tâm sự, sẽ chia sẻ cùng với anh những vui buồn trong cuộc sống, sẽ ủng hộ, động viên anh trên con đường mà anh đã chọn.
Chàng trai của mùa hè đầy nắng và gió ơi! Em đang ở đây rồi. Anh hãy đến và đưa em đi đến bến bờ yêu thương nhé.



-Kênh 14 - Câu chuyện tình yêu -

Mưa buồn nhớ anh

Những ngày nắng gay gắt cũng sắp kết thúc nhường chỗ cho những ngày mưa ướt át và ảm đạm. Và đó cũng là những ngày nỗi nhớ mang tên anh cứ dồn dập trôi về phía em. 
Đôi khi em lang thang trên phố vào những ngày mưa ấy, chẳng biết làm gì, chỉ để nhìn những đôi tình nhân tay trong tay dưới mưa mà cảm nhận hạnh phúc của họ và ước gì anh đang ở bên và em chắc chắn rằng tay của em sẽ thật ấm áp.
Mưa buồn nhớ anh !!
Đôi khi em ngồi bên hiên nhà nhìn mưa rơi và thầm nghĩ anh giờ này đang làm gì? ở nơi anh trời có đang mưa? Và có khi nào nào anh ngồi nhìn mưa như em không? 
Anh thường nói em lãng mạn quá, cái lãng mạn có thể viết thành thơ. Và những người yêu thơ thì thường hay buồn vu vơ…
Nhớ anh, một mình em ngẩn ngơ
Nhớ anh, ngay cả trong giấc mơ
Chênh vênh trong em ngàn nỗi nhớ
Đêm về thao thức lại làm thơ.
Mưa tháng 5 ào ào rồi lại tạnh, nhưng nỗi nhớ anh cứ ào ạt không nguôi. Nhưng em không buồn đâu anh à, nhớ anh để cảm nhận hạnh phúc vì đã có anh bên cạnh, mặc dù giờ anh đang ở xa em. 
Nhiều khi em quay cuồng trong những bận rộn của cuộc sống để tạm nguôi đi nỗi nhớ anh, để anh đừng phải lo lắng cho một con nhóc bướng bỉnh mà lại ngốc nghếch như em, anh đừng lo nhé em biết tự chăm sóc bản thân mình mà và em cũng tự biết làm mình vui khi không có anh bên cạnh bằng những kỉ niệm về anh.
Em biết, có những giây phút anh yếu lòng dù bên ngoài anh rất cứng rắn, nhiều lúc anh cảm thấy chán nản vì không biết cuộc sống tương lai thế nào, có thể sẽ không theo ý mình. Nhưng đừng nản lòng anh nhé, hãy vui mừng là mình có thể ứng biến được những gì xảy ra trong cuộc sống. Dù cho có khó khăn đến đâu cũng phải hi vọng vào ngày mai sẽ tươi sáng hơn. 
Em mong anh đừng nghĩ những chuyện buồn đau, đừng nghĩ cho em, hãy nghĩ về tương lai chúng ta. Đừng nghĩ em thiệt thòi khi yêu anh, vì điều đó sẽ làm em tự ái, bởi em biết yêu em anh cũng khổ nhiều, với em yêu anh chứ không quan tâm em thiệt thòi hay quá dư thừa, với em chỉ cần anh là đủ.
Đôi lúc em bỏ mặc tất cả, bất chấp những gì người khác nghĩ về mình, chỉ cần anh hiểu em, chỉ cần anh tin em, chỉ cần có anh bên cạnh. Em không đòi hỏi cuộc sống vật chất đâu anh mặc dù em biết nếu không có vật chất sẽ không có cuộc sống tốt, nhưng em cần có anh, vì em biết chỉ cần có anh em sẽ có tất cả, phải không anh? 
Anh là nguồn động lực trong những lúc em tưởng chừng như gục ngã, trong những lúc em yếu đuối không có ai bên cạnh vậy nên anh đừng buông tay em khi anh gặp khó khăn. 
Đừng bỏ rơi em dù anh có xảy ra chuyện gì đi chăng nữa. Dẫu biết rằng em không thể giúp anh giải quyết được những khó khăn của anh, nhưng em hứa em sẽ là chỗ dựa tinh thần cho anh, em hứa là chọc cho anh cười mặc dù anh đang rầu muốn chết ^^! 
Tin em đi, em nói là em làm được mà. I love you more than I can say…
Mưa Buồn - Chuyện tình yêu

Em ở phía trước, vừa đi vừa đợi anh..

Anh và em bây giờ đã cách xa nhau lắm rồi, không chỉ mỗi khoảng cách địa lý mà cả trái tim, lý trí. Nhưng em vẫn tự hỏi, đã đủ xa để mà phải nghĩ đến rồi thấy nhớ quay quắt không? 
Vì khoảng cách không phải là độ xa, mà vì lòng người cho rằng nó xa thì bỗng dưng xa xôi thôi. Xa rồi mà vẫn nhớ nhung có nghĩa là còn yêu thương phải không anh?
Em ở phía trước vừa đi vừa đợi anh !!
Có những lúc hai người cùng nhìn về một hướng, nhưng một người đứng trước và một người đứng sau. Và người đứng trước lãng quên người đứng sau. Đến lúc quay lại thì không còn thấy bóng dáng người kia nữa.
Vậy thì chỉ tại người đứng sau không đuổi theo người đi trước mà thôi. Người đứng sau cũng đâu có biết người đi trước vừa đi vừa đợi, đợi mãi không được nên cứ thế đi thôi, đi rồi hy vọng người ở sau đuổi theo. Nhưng người ở sau thì cứ đứng đó nhìn, đôi khi có gọi với theo, nhưng yếu ớt quá, người đi trước cách xa không thể nghe hoặc có nghe cũng không rõ ràng.
Em là người đi trước, anh là người đứng sau em. Anh biết em ở phía trước mà, phải không? Nhưng sao anh chẳng bao giờ đuổi theo em, bước nhanh hơn cũng được, miễn bắt kịp và níu tay em lại. Tại sao anh không làm? 
Lòng kiêu hãnh của em, của một cô gái cho rằng mình phải mạnh mẽ để đương đầu với cuộc sống này đã không cho phép em quay lại nhìn xem anh đã cách em bao xa, để dừng lại chờ anh bước chậm chạp đến bên em. Không thể đâu anh à.
Thế nên, em ở phía trước anh và cũng vừa đi vừa đợi anh. Mệt mỏi quá thì em sẽ dừng lại, cái cớ của sự dừng lại cũng là để đợi anh thôi, nhưng rốt cuộc anh vẫn ở đâu? Ở sau cách em bao xa mà em không thể nghe thấy tiếng anh? Vậy thử hỏi, em dừng lại chờ anh có phải đã trở thành kẻ ngu ngốc lãng phí thời gian cho sự chờ đợi?
Em ở phía trước đấy, em nhìn về tương lai của riêng em. Anh ở sau em và cũng đang nhìn về tương lai của riêng anh. Tương lai của anh, có em không? Còn tương lai của em, anh đang ở cùng sự chờ đợi. 
Em không bỏ mặc được những thứ đã tồn tại, đã đi qua cuộc đời em, chính vì vậy mà dù nhiều khi nghĩ về anh khiến em tổn thương, em vẫn cứ không bỏ mặc anh được, và em tiếp tục vừa đi, vừa đợi anh.

Mình đang còn trẻ, sự chờ đợi đôi khi là hạnh phúc phải không anh? Nhưng nếu sau này, khi đã đi một đoạn đường dài, khi em không còn có thể vừa đi vừa đợi anh nữa thì anh hãy cho em biết, anh đang ở đâu, nếu là ở phía sau thì anh đang cách em bao xa. Được không anh?
Bước nhanh hơn anh nhé, vì trước khi cần tình yêu, em cần một người bạn đường đồng hành cùng em vượt qua những khó khăn, thử thách trong cuộc đời này.
Chuyện tình yêu - GreenStar

Anh thực sự đã lãng quên hết mọi thứ rồi phải không anh?

Hôm nay em nhìn thấy anh đã nở nụ cười hạnh phúc thật sự khi anh vẫy tay chào em. Và giây phút ấy em bắt đầu mơ hồ cảm nhận được nỗi đau đớn, những vết thương lòng dần xuất hiện rõ ràng trong từng giọt nước mắt đang rơi. Mình chia tay nhau bao lâu rồi anh nhỉ?
Anh thực sự đã lãng quên hết mọi thứ rồi phải không anh ?
Nước mắt em chưa rơi thêm một lần nào kể từ khi chúng ta chia tay, bởi em cảm thấy sự chia tay này dường như chẳng có ý nghĩa gì, nó không hề quan trọng với em. Nhưng giờ đây em lại đang khóc vì đã cảm nhận được sự đau đớn của chia tay.
Một sự chia ly rốt cục làm cho cả hai vừa ý phải không anh? Em đã nghĩ như vậy vì cảm thấy chúng ta chẳng còn gì nữa để hối tiếc. Nhưng nếu em biết sẽ có ngày em khóc thật nhiều vì chuyện này, có lẽ lúc đó em đã không lựa chọn việc em là một phần trong cái kết của anh. Em sẽ chọn tình yêu của chúng ta là một câu chuyện mà chỉ mình em không biết, không biết em sẽ mất anh, không biết anh chưa từng yêu em. Phải, anh chưa từng yêu em.
Đó không phải là tình yêu mà chỉ là giây phút anh dành để ở bên cạnh em mà thôi anh nhỉ? Giờ thì em đã lờ mờ bắt đầu hiểu ra rồi, hiểu ra lý do vì sao anh có thể nói lời xin lỗi với em mà trước đó em đã không hiểu vì sao anh lại làm như vậy.
Anh hy vọng điều gì ở em? Rằng em phải vui mừng ư? Rằng em phải mỉm cười hạnh phúc như anh đang làm khi nghĩ đến khoảnh khắc mà anh đã rời bỏ em ư? Nhưng giờ phút này em lại chờ đợi có một phép màu xảy ra, đó là việc anh sẽ về lại bên em. Sao em lại có thể ngốc đến thế cơ chứ?
Em hiểu ra rằng không phải con người ta luôn cảm thấy vui vẻ khi ở bên nhau có nghĩa là tình yêu.
Không phải tất cả mọi người nói cả hai hợp đôi thì họ đúng là một đôi tình nhân mãi thuộc về nhau.
Không phải chỉ cần nắm tay người mình yêu bước đi trên con đường đời thì đoạn đường ấy không có ngã rẽ. Bởi biết đâu đối phương đã muốn bước đi trên con đường riêng từ lâu.
Không phải nói yêu là đã đủ, nói hiểu là đã thuộc về nhau.
Cho đến khi tất cả trở thành một câu chuyện tình đau buồn đến mức một trong hai người không muốn biết sự thật đang diễn ra, họ lại cố gắng trốn tránh, cố gắng ngụy tạo cho muôn vàn những vết rạn nứt trong tình yêu.
Anh hiểu điều đó phải không? Lắng nghe em là điều mà ngày trước khi ở bên nhau anh thường làm. Nhưng giờ đây em chỉ cần anh hiểu những điều em đã nói. Em sẽ không cầu xin anh quay về bên em, vì em vẫn luôn có lòng tự trọng của một cô nàng ma kết, mạnh mẽ và tàn nhẫn kể cả với chính bản thân mình.
Đi tiếp đi anh, đoạn đường anh đã chọn. Em sẽ ở lại nơi đây chúc anh hạnh phúc cho đến khi em tìm được hạnh phúc của riêng em. Cho đến khi em cũng thật sự mỉm cười hạnh phúc khi vẫy tay chào anh.
Chuyện tình yêu - GreenStar

Nếu em buông tay, anh sẽ hạnh phúc chứ?

Thật lòng đấy anh, chỉ cần anh nói nếu em buông tay, anh sẽ hạnh phúc, thì dẫu có tiếc nuối hay tổn thương, dẫu có khó khăn để vượt qua rào cản tâm lý, em sẽ vẫn bằng lòng.
Có thể mọi người sẽ nói em thật ngốc, bởi vì ngoan ngoãn đứng sang một bên khi anh muốn ra đi mà không một lời than vãn hay trách cứ. Thì sao? Anh nói là ra đi có nghĩa là đã quyết tâm bỏ em lại rồi, cho dù em cố gắng bám víu lấy anh thì cũng chẳng thể mang anh trở lại vẹn nguyên như ban đầu.
Anh à, nếu em buông tay, có thật anh sẽ hạnh phúc không? Sẽ không còn gánh nặng phải ở bên cạnh em trong khi cảm xúc đã vơi đã cạn, sẽ không còn đột nhiên phát cáu trong khi chúng ta chẳng xảy ra chuyện gì, sẽ không còn mâu thuẫn và day dứt khi nửa muốn vứt bỏ để dứt khoát quay lưng, nửa thương xót em sẽ suy sụp mà không đứng lên được.
Nếu em buông tay, anh sẽ hạnh phúc chứ
Không cần anh phải thương hại đâu anh, nếu đã là thương hại thì chẳng phải tình yêu nữa rồi.Mặc dù người ta vẫn nói, một khi đã thật lòng yêu thì tự trọng và sĩ diện sẽ dẹp sang một bên. Nhưng em vẫn cần giữ chút tự tôn cuối cùng, để quay lưng đi trước khi anh đi mất, để bình thản buông tay trước khi nước mắt rơi, để cho mọi chuyện qua đi mà không trách móc bất cứ ai, kể cả bản thân mình.

Lúc yêu thương thì chẳng cần lý do, đến khi chia tay lại vô vàn, chi chít. Đến độ em có thể nhận ra một sự thật khốc liệt rằng, dường như tình chẳng phải đậm sâu nên mới dễ dàng tìm kiếm lý do để buông tay vứt bỏ nhau như thế.
Buông tay rồi, anh sẽ hạnh phúc chứ? Không có em phiền phức bên cạnh nữa, anh sẽ chẳng cần phải hối lòng kiềm chế những cơn tức giận vô cớ, cũng chẳng phải thấy ấm ức khi mà cứ phải giả vờ nhập vai một người bạn trai theo danh nghĩa, của em.
Không thể kiên nhẫn ở bên cạnh em nữa, chỉ cần anh nói một lời thôi, rồi ra đi cũng được. Để em biết rằng chẳng còn hy vọng gì giữa chúng mình đâu, sẽ chẳng còn chuyện anh vì em mà làm tất cả mọi chuyện, cũng chẳng còn chuyện anh cảm thấy vui vẻ khi bên cạnh em.
Ừ, nếu đã chán nhau như thế, thôi thì em buông tay ra, anh ạ.
Bởi vì sự níu kéo ở thời điểm này, em biết, nó đã chẳng còn tác dụng gì nữa, và anh thì sẽ càng chán ghét em hơn. Buông tay rồi, em có đau đớn, em có khổ sở, nhưng sẽ là đáp án đúng nhất phải không anh?
Anh sẽ hạnh phúc chứ, một khi em buông tay ra ấy? Anh sẽ cảm thấy không còn gánh nặng hay bất cứ một mối bận tâm nào khác chứ?
Rồi em sẽ biết tự chữa lành vết thương cho mình, chỉ cần anh thấy hạnh phúc, với em đã là quá đủ…



--Câu chuyện tình yêu cảm động--


11 bài học cuộc sống từ Albert Einstein

Góc Tâm Hồn Nhỏ - Tôi không bao giờ suy nghĩ về tương lai - Nó đến sớm thôi - Albert Einstein

1. Hãy đơn giản hóa

"Nếu bạn không thể giải thích điều gì đó cho một đứa trẻ 6 tuổi thì chính bạn cũng không hiểu điều đó"- Albert Einstein

Khi bạn phức tạp hoá một thứ nào đó lên thì bạn sẽ càng khó hiểu bản chất bên trong của nó. Hãy nhớ tới người thầy cô giỏi nhất mà bạn từng có trong cuộc đời mình. Họ có làm cho một chủ đề trở nên phức tạp hơn với tràn ngập các từ ngữ bạn không hiểu, hay họ làm cho nó trở nên dễ hiểu hơn bằng cách đơn giản hoá nó.
2. Sự sáng tạo

"Sự sáng tạo có khả năng truyền từ người này sang người khác vì vậy hãy chuyển giao nó" - Albert Einstein.
Hãy truyền cảm hứng cho những người khác làm những việc mà họ yêu thích. Sử dụng sự sáng tạo của bạn để tạo ra công việc mới. Bạn sẽ không bao giờ biết những người khác sẽ tạo ra những điều gì. Đã đến lúc sử dụng trí sáng tạo của bạn để tạo ra những sản phẩm hoặc sáng kiến có thể tạo ra được hiệu ứng đô-mi-nô trên toàn thế giới.
3. Hãy làm việc chăm chỉ và phạm sai lầm

"Có một cách chắc chắn để không mắc phải sai lầm đó là không có ý kiến mới nào của riêng bạn" - Albert Einstein.

"Bạn sẽ không bao giờ thất bại cho đến khi bạn ngừng cố gắng" - Albert Einstein.

Einstein đã dành phần lớn cuộc đời của mình để nghiên cứu lý thuyết vật lý - một vài điều ông đã không tìm ra và một số khác chúng ta đã biết hôm nay. Bạn sẽ không bao giờ biết điều nào sẽ được giải quyết nhưng kiên nhẫn là chìa khoá của nó. Bạn phải tiếp tục làm việc chăm chỉ và tiếp tục cố gắng giải đáp những vấn đề của mình. Thất bại sẽ không bao giờ xảy ra cho đến khi bạn ngừng cố gắng.
4. Sống trong hiện tại

"Tôi không bao giờ suy nghĩ về tương lai - Nó đến sớm thôi" - Albert Einstein

Bạn chỉ có một điều chắc chắn đó là thời khắc hiện tại là cái mà bạn có ngay lúc này. Bạn có thể khiến cho mình lo lắng về tương lai như việc lên một kế hoạch mà có thể không diễn ra theo cách được định sẵn. Vấn đề trên hết là hãy sống trong hiện tại, trong hôm nay. Làm hết sức của mình vào thời điểm hiện tại, đừng lo lắng về ngày mai.
5. Hãy khác biệt

"Tôi không bao giờ có được những khám phá của mình bằng những suy nghĩ truyền thống" - Albert Einstein

Những điều lớn lao cần một quá trình của việc suy nghĩ ngoài "cái hộp" của chính mình và làm những việc khác biệt. Nếu bạn tiếp tục làm việc theo quy tắc cũ, bạn sẽ chỉ đang tạo ra những điều bình thường, những kết quả thông thường. Hãy suy nghĩ khác đi và rồi có thể bạn sẽ tìm ra câu trả lời cho mình.

6. Hãy tưởng tượng

"Tưởng tượng là một dạng thức cao nhất của việc nguyên cứu" - Albert Einstein.

"Tôi có đủ khả năng của một hoạ sĩ để vẽ một cách tự nhiên dựa vào trí tưởng tượng của mình. Trí tưởng tượng quan trọng hơn kiến thức. Kiến thức thì có giới hạn. Trí tưởng tượng là cái bao quanh thế giới" - Albert Einstein.

Trí tưởng tượng là chiếc chìa khoá. Khi bạn tưởng tượng một điều gì đó khác, rồi bạn bắt đầu chia sẻ nó với mọi người. Sau đó, mọi người sẽ bắt đầu thấy thế giới mà bạn tưởng tượng nhờ vào đó bạn có sự liên kết và giúp đỡ những người khác. Hãy dành thời gian của ngày hôm nay để mơ mộng, tưởng tượng và hãy chia sẽ ý tưởng của bạn với những người xung quanh.
7. Làm những điều không thể

"Chỉ những ai nỗ lực hết mình mới có thể đạt được những điều dường như là không thể" - Albert Einstein.

Nghe thì hơi buồn cười nhưng nếu bạn sẵn sàng gánh lấy rắc rối, khi đó bạn có thể đạt được điều không thể. 

Khi bạn vượt qua những gì người khác nghĩ là hợp lý, một điều ngạc nhiên sắp sửa xảy ra. Bạn có thể hoàn thành một điều từng một lần là trở ngại.
8. Tôn trọng mọi người

"Chúng ta học từ cuộc sống thường ngày là sống cho những người xung quanh mình trước, cho những người luôn nở nụ cười và khiến ta hạnh phúc" - Albert Einstein.

"Cuộc sống sẽ không đáng sống, trừ khi nó được sống vì những người khác" - Albert Einstein.

Nếu bạn đặt mọi người lên trước, họ sẽ trân trọng và nhìn nhận bạn là một người thành thật quan tâm người 
 khác. Dành ít nhất một vài phút của cả ngày bận rộn và gắn kết với người khác mà không có sự phân tâm nào. Hãy cho họ biết rằng bạn trân trọng họ. Cảm ơn họ và gửi tặng họ những lời khen mà họ xứng đáng có được. Nó không chỉ giúp ngày hôm đó của họ trở nên tốt đẹp hơn, mà họ còn cảm kích vì điều đó và nhớ rằng bạn là người đã mang nó đến cho họ.
9. Hãy chia sẻ

"Học sinh không phải là một thùng chứa cần bạn phải lắp đầy mà là một ngọn đuốc cần bạn thắp sáng" - Albert Einstein.

Chia sẻ ý tưởng của bạn với người khác. Điều này có thể thắp sáng lên một tia lửa mà có thể kích thích người khác làm những điều mà họ mong muốn thực hiện. Nếu bạn chỉ giữ những sáng kiến và kiến thức cho riêng mình, thì bạn sẽ không thể giúp đỡ được một ai. Nếu như bạn đang nắm một chìa khoá có thể giải quyết vấn đề của một ai đó. Bạn có sẵn lòng chia sẻ nó với họ không?
10. Luôn sẵn sàng học hỏi

"Việc học là kinh nghiệm. Những thứ khác chỉ là những thông tin" - Albert Einstein

Học là một hành trình chứ không phải là việc ngâm mình trong tất cả các thông tin. Hãy lặn tìm trong nó và luôn ghi nhớ rằng có một số điều sẽ hữu ích còn số khác thì không. Việc học không phải là thứ có thể phù hợp cho tất cả con đường, nhưng đó là một hành trình của riêng bạn.
11. Làm những điều đúng đắn

"Luôn làm những điều đúng. Việc này sẽ làm hài lòng một số người và làm những người còn lại ngạc nhiên" - Albert Einstein

Khi bạn đi đến một ngã ba đường hay khi ý thức của bạn đưa ra một quyết định, hãy chọn những gì đúng đắn. Bạn có thể sẽ cảm thấy các lựa chọn khác dễ làm hơn hoặc sẽ tạo ra cho bạn nhiều tiền hơn. Nhưng khi bạn biết rằng lựa chọn kia sẽ cho bạn nhiều cơ hội trong tương lai hoặc chỉ đơn giản đó là điều đúng đắn cần làm, và bạn phải làm nó. Đôi khi những con đường khó khăn sẽ tốt hơn con đường nhiều người đã đi. Sau đó, hãy dành thời gian để theo dõi những giá trị đặt được và làm những điều đúng đắn giúp bạn có thể tách ra khỏi đám đông.
Văn Hiến
(Theo LifeHack)

16 bài học cuộc sống từ Lý Tiểu Long

Góc Tâm Hồn Nhỏ - Thích ứng với những gì là hữu ích, từ chối những gì là vô ích, và thêm vào những gì là đặc biệt của riêng bạn.

Lý Tiểu Long (Bruce Lee) là một thần tượng trong giới võ thuật. Cái ngưỡng mà ông đạt được về cả cơ thể và tâm trí trong võ thuật đều khiến mọi người kinh ngạc. Lý Tiểu Long đã vươn đến đỉnh cao trong cuộc đời ngắn ngủi của mình. Ông liên tục chiến đấu chống lại định kiến về chủng tộc trong sự nghiệp điện ảnh, và việc có được thành công vang dội trong lĩnh vực này khiến ông được vinh danh là người nghệ sĩ có ảnh hưởng nhất trong võ nghiệp của thế giới. Dưới đây là 16 bài học do trang LifeHack tổng hợp, có thể giúp bạn củng cố lại động lực trong cuộc sống này. 

1. Mục đích cuộc sống: ”Chìa khóa để sống bất tử là sống một cuộc sống đáng ghi nhớ”. 

Bạn chỉ có một cuộc sống, vậy hãy tận dụng tối đa.

2. Giới hạn: “Cuộc sống là không có giới hạn. Hãy đặt ra giới hạn và vượt qua chúng”

Bạn sẽ chỉ phát triển trong giới hạn mà bạn đặt trên chính mình. Để thực sự đạt được tiềm năng của bạn, bạn phải quên giới hạn và nhận ra rằng mình sẽ không bao giờ đạt được tiềm năng đầy đủ của bạn trong cuộc đời này .

3. Hạnh phúc: “Hãy hạnh phúc, nhưng đừng bao giờ hài lòng”

Cho phép mình được hạnh phúc bây giờ và không chờ đợi cho đến khi bạn đã đạt được mục tiêu. Tuy nhiên , hãy nhớ rằng tất cả mọi thứ trong cuộc đời này là hoặc là phát triển hoặc là chết. Hãy chọn đúng

4. Bản thân: “Chúng ta không phải sống theo nguyện vọng của người khác. Hãy là chính bạn”

Bạn phải xác định, không có ai khác. Vì vậy, khi bạn tạo ra một hình ảnh riêng cho mình, bạn sẽ tự nhiên phát triển thành những kỳ vọng tuyệt vời của riêng bạn.

5. Mục tiêu: “Mục tiêu không phải để đạt được, mà là đích để nhắm đến”

Có thể đạt được bất kỳ mục tiêu khi có đủ thời gian. Vì vậy, hãy hành động và bắt đầu di chuyển đúng hướng .

6. Học: ”Học, và học bất kể đâu và từ tất cả mọi người”

Cuộc sống luôn được mở cho các bài học xung quanh bạn. Tất cả mọi thứ trong cuộc sống đều có thể dạy cho chúng ta một cái gì đó mới mẻ. Hãy học bất cứ khi nào có thể .

7. Hành động: ”Biết không chưa đủ, mà phải áp dụng. Sẵn sàng là chưa đủ, phải hành động. Nếu bạn dành quá nhiều thời gian suy nghĩ về một điều, bạn sẽ không bao giờ có thời gian thực hiện chúng”

Có rất nhiều người trên thế giới này biết những gì họ phải làm để có được những gì họ muốn, nhưng chỉ số ít thành công, vì số ít này chính là những người  hành động liên tục và có chủ ý.

 8. Sự tập trung: ”Tôi không lo sợ đối thủ tập 10.000 kiểu cú đá khác nhau, mà là sợ người tập 10.000 lần chỉ với một kiểu đá”

Có nhiều cách bạn có thể làm theo để đạt được điểm đến của bạn . Tuy nhiên, bạn sẽ không bao giờ đến điểm kết thúc nếu bạn tiếp tục thay đổi đường dẫn trên đường đi.

9. Thời gian: ”Nếu bạn yêu cuộc sống, không lãng phí thời gian, thì thời gian là những gì cuộc sống được tạo thành”

Tất cả chúng ta đều bắt đầu một ngày với 24 giờ, sự khác biệt là những gì chúng ta làm trong 24 giờ đó.

10. Thất bại: “Đừng sợ thất bại”

Thất bại là một phần tự nhiên của quá trình học tập cho bất cứ điều gì chúng ta làm.

11. Sự kiên trì: “Đừng cầu nguyện cho một cuộc sống dễ dàng, hãy cầu nguyện cho sức mạnh để chịu đựng những khó khăn”

Luôn luôn có vấn đề và thách thức trong cuộc sống của bạn. Thành công chỉ đơn giản là học cách để vượt qua những thách thức.

12. Tính linh hoạt và khả năng thích ứng: ”Hãy sống như nước, không bướng bỉnh, sống điều chỉnh để phù hợp”

Linh hoạt và có khả năng thích ứng trong cuộc sống hàng ngày.

13. Đơn giản hoá: ”Thích ứng với những gì là hữu ích, từ chối những gì là vô ích, và thêm vào những gì là đặc biệt của riêng bạn”

14. Tạo dựng các mối quan hệ: ”Biết mình biết ta, tạo thêm bạn, bớt thù”

Buông bỏ những hành vi và hành động xấu. Thay vì đối kỵ, chê trách, ghét bỏ, hãy học cách làm hòa, chấp nhận, và thấy các điểm đẹp của người khác.

15. Sống cho người khác: "Cuộc sống đích thực là luôn sống vì người khác"

16. Sống đúng vào thời khắc bạn đang sống: “Luôn luôn tập trung sự chú ý của bạn vào thời điểm hiện tại. Không sống vì quá khứ hay mơ mộng tương lai”.

Hương vị cuộc đời


Góc Tâm Hồn Nhỏ - Sau những biến cố, ta có thêm được những con người đáng nhớ lưu dấu trong câu chuyện mang tên dòng đời.


Ở đời này, phải nếm trải đầy đủ mọi hương vị: ngu xuẩn, si mê, uyên bác, yêu thương, thù hận, trần trụi, kín đáo… Đừng oán trách cuộc đời. Bất kể điều gì được sinh ra cũng đều có ý nghĩa của nó, những nỗi buồn, sự mất mát hay đau khổ cũng vậy. Có nhiều lý do để chết chứ còn sống thì ai cũng muốn vươn lên.

Ta nương tựa vào mọi thứ xung quanh để sống và chảy theo dòng chảy cuộc đời. Cuộc sống vốn dĩ phức tạp, đừng làm nó phức tạp hơn nữa. Dòng chảy cuộc đời có lúc nhẹ nhàng, có lúc chảy xiết để thử thách lòng người, “lửa thử vàng, gian nan thử sức”. Những ai từng trải và hiểu đời thì sẽ hiểu rõ điều đó. Đừng quá hy vọng vào một điều gì đó, bởi vì sẽ có lúc ta bỏ lại tất cả để ra đi. Sau những biến cố, ta có thêm được những con người đáng nhớ lưu dấu trong câu chuyện mang tên dòng đời.
Khi cuộc sống tồn tại tình yêu, nó sẽ không bao giờ mờ nhạt.

Hãy cho đi thật nhiều. Vì người cho bao giờ cũng hạnh phúc hơn người nhận, và khi cho đi thì có thể đến một lúc nào đó ta sẽ nhận lại được nhiều hơn cả những gì ta nghĩ: muốn nhận lại thì trước hết ta phải cho đi, một người đàn ông muốn lên chức bố thì phải xuất tinh truyền cho người vợ…

Tất cả các mối quan hệ đều cần phải có sự thông thoáng, giao lưu với nhau: sông hồ muốn không bị tù đọng thì phải thông với biển để nước chảy thành dòng, ta ăn uống rồi sau đó cũng phải thải ra ngoài, hay mô hình vườn-ao-chuồng (tức V – A - C), …

Bất kỳ ai cũng có những kinh nghiệm sống của mình, ta phải học hỏi kinh nghiệm từ những người khác. Mỗi người là một quyển từ điển sống là vậy. Đã là con người thì ai cũng có "hệ số" ích kỷ ở bên trong.

Đừng để cuộc sống thiếu đi sự vận động, vì có vận động thì mới có kết quả. Cuộc sống thì phải cân bằng được ba điều: ăn uống, nghỉ ngơi và vận động. Vận động gồm có vận động trí óc và vận động thân thể. 

Nhiều khi người ta chỉ mải mê lao động trí óc mà quên đi tập thể thao hoặc vận động thân thể, đó chính là nguyên nhân gây ra bệnh tật và stress. Quân bình được mọi thứ vẫn là điều tốt nhất.

Ta sẽ trở nên rất vĩ đại và có giá trị khi ta là người có hiểu biết. Càng va chạm nhiều, tôi càng thấy cuộc đời này có nhiều người giỏi đáng để tôi phải học tập. 

Nguyễn Hữu Hiếu

Thích thầm

Góc Tâm Hồn Nhỏ - Khi thích ai đó, nhiều người sẽ tìm cách bày tỏ, số khác sẽ coi đó như một bí mật và không bao giờ nói ra. Tôi chọn cách thứ hai.

  Thích, chứ không phải là yêu nhưng sao tôi vẫn thấy ngượng ngùng mỗi khi gặp cậu. Tôi giấu cái nhìn giành cho cậu mỗi khi ở gần mà chỉ lặng lẽ nhìn theo cậu từ xa xôi. Cậu là bạn học cùng lớp cấp 3 với tôi. Cậu không biết rằng, trong 3 năm cấp ba ấy, tôi đã giành tình cảm cho cậu, một người lạnh lùng, lúc nào cũng chỉ biết học.

 Có ai không thừa nhận mình từng rung động trước một người bạn nào đó khi còn đang là những cô bé, cậu bé học trò, hồn nhiên, trong sáng. Những ký ức đẹp đẽ ấy dù vui hay buồn đều là những kỷ niệm đẹp trong tiềm thức mỗi người. Đối với tôi, được quen biết cậu, được học cùng cậu là những niềm hạnh phúc giản dị mà tôi sẽ không bao giờ quên. Khi thích một ai đó, nhiều người sẽ tìm cách bày tỏ, có những người sẽ coi đó như một bí mật và không bao giờ nói ra. Tôi chọn cách thứ hai. Không phải tôi sợ nói ra rồi thì tình bạn của tôi và cậu sẽ có một khoảng cách mà với tôi thích cậu đơn giản chỉ là lặng lẽ nhìn về phía cậu, lặng lẽ quan tâm cậu mà thôi.

Giờ đây sau gần 10 năm đã trôi qua, kể từ ngày lớp tôi chia tay nhau. Thi thoảng tôi vẫn gặp cậu ở buổi họp lớp hoặc ở đám cưới một nhân vật nào đó của lớp. Tôi vẫn đang đi tìm một nửa cho riêng mình, còn cậu, chắc đã có người thương.

Năm ngoái, tôi có viết một bài tản văn gửi tham gia cuộc thi "Nhật ký mùa hạ" và được đăng lên website của cuộc thi. Bài viết kể về những hồi ức tuổi học trò, về tình bạn, tình thầy trò, về cả những mối tình lãng mạn thời áo trắng. Tất nhiên, trong đó có nói về nhân vật bí mật mà tôi đặc biệt quý mến, người đó là cậu. Tôi từng nghĩ sẽ không bao giờ cho ai biết về bài văn ấy nhưng không hiểu điều gì đã thôi thúc tôi đăng nó lên group của lớp trên Facebook. Mọi người vào đọc và ngạc nhiên vì không ngờ một con bé nhút nhát, sống có phần khép kín như tôi ngày ấy, lại thích thầm một người.

Các bạn tôi thi nhau đoán xem người đó là ai. Thực ra lớp tôi chỉ có 10 bạn nam và thật không khó để biết chính xác tên của cậu. Có người đoán đúng, có người đoán sai, còn tôi, tôi không khẳng định, cũng không phủ nhận. Khi mọi người nói người tôi thích có phải là cậu không? Thì cậu bảo không phải và nói đó là người bạn thân của cậu. Tôi không nói gì nhưng cười thầm trong bụng. Tôi không hiểu lý do nào khiến cậu nghĩ người tôi thầm thích là người bạn ấy. Có lẽ cậu không thể tin người đó lại là mình.

 Chúng tôi bây giờ không còn là những cô cậu học trò ngày xưa nữa, có người đã làm cha, làm mẹ nhưng mỗi khi nhắc lại những kỷ niệm thời áo trắng, chúng tôi lại cười và nói: "Ngày đó mình thật trẻ con". Còn với tôi, sẽ có một ngày, tôi gặp cậu, nhìn thẳng vào mắt cậu, thú nhận rằng: "Cậu mới là người tớ từng thích thầm, S ạ!". 


Trang TH
(Tặng S)

20 điều bạn nên biết về tình yêu

Góc Tâm Hồn Nhỏ - Tình dục không phải lúc nào cũng mang hai người lại gần nhau. Đôi khi nó chỉ ra chứng tỏ nhiều điểm yếu trong mối quan hệ.

- Bạn có thể yêu đơn phương một người. Tuy đó không phải là một tình yêu trọn vẹn, cũng không phải là tình yêu với nhiều cảm xúc thăng trầm, nhưng nó vẫn tồn tại trong cuộc sống.

- Mọi người luôn nói rằng bạn phải yêu bản thân mình trước khi bất cứ ai khác có thể yêu bạn nhưng điều đó chưa thực sự đúng. Bởi bạn có thể được yêu thương ngay cả khi đang ghét chính mình. Điều đó sẽ không duy trì mãi và càng không phải là một trong những thứ tốt nhất của tình yêu.

- Thật đau khổ khi bạn từng yêu ai đó một lần và điều đó sẽ không bao giờ lặp lại. Đôi khi bạn ước nó không bao giờ xảy ra chỉ để bạn không biết tình cảm đó quý như thế nào sau khi nó không còn.

- Hãy luôn nhớ rằng "Thà được yêu rồi đánh mất tình yêu vẫn còn tốt hơn là chỉ biết mỗi yêu".
- Tình yêu dành cho người tiếp theo sẽ luôn khác so với lần đầu tiên bạn yêu.

- Trong hầu hết các trường hợp, tình yêu là điều tốt đẹp. Nhưng đôi khi tình yêu đầu thường đi kèm với sự điên rồ.

- Sẽ là khoảnh khắc tuyệt vời khi bạn nhận ra ai đó là tình yêu đích thực của mình. Và sẽ là khoảnh khắc tồi tệ nhất khi bạn tạm quên đi tình yêu.


- Tình dục không phải lúc nào cũng mang hai người gần lại nhau hơn. Đôi khi nó chỉ ra cho thấy nhiều điểm yếu trong mối quan hệ. Điều đó có nghĩa một mối quan hệ có thể sống sót trong một khoảng thời gian nếu hai người duy trì quan hệ sex tốt.

- Một người nào đó bạn yêu, phản bội bạn. Đó là điều bạn sẽ phải trải qua khi sống trên đời này.

- Bạn có thể không tự ép bản thân mình yêu một ai đó. Bởi điều đó không bao giờ tồn tại, không bao giờ xảy ra.

- Tất cả mọi người đều có thể trở thành kẻ ngốc khi gặp vấn đề liên quan tới chuyện tình cảm. Tình yêu là sự cân bằng tuyệt vời nhất. Bất cứ khi nào bạn cảm thấy bị đe dọa bởi vẻ lạnh lùng của một ai đó, hãy tưởng tượng họ đang thổn thức trong phòng sau khi đã bị một ai đó làm tan nát con tim. Điều này chắc chắn sẽ xảy ra. 

- Tình yêu không phải lúc nào cũng là sự cực khoái của bộ não. Đôi khi sẽ là thời điểm tốt nhất khi đó là lúc tình yêu đạt tới sự tinh tế, ví như vào lúc 3h chiều chủ nhật, khi bạn đang đọc một cuốn sách và lỡ may chạm chân vào một ai đó ngồi cạnh. Bạn nhìn xung quang trong vòng một giây và nhận ra rằng bạn chưa bao giờ cảm thấy an toàn. Trớ trêu thay, đó là khoảng khắc bình yên nhất và sẽ để lại dấu ấn không thể xóa nhòa.

- Tất cả mọi người đếu muốn được yêu. Tất cả đều muốn dựa vào một ai đó. Đối với nhiều người, đó là gót chân Achilles của họ. Tình yêu là lý do dẫn đến mọi lỗi lầm mà ai cũng có thể mắc phải. 

- Tình yêu là tốt nhất, hơn cả thuốc phiện. Nhưng sẽ là điều tồi tệ nhất giống như khi cắt cơn nghiện.

- Tìm kiếm tình yêu đích thực là động lực vô thức cho rất nhiều cái chúng ta đang làm. Đó là lý do chúng ta làm việc, chúng ta đến một quán bar vào tối thứ bảy dù thực tế ta không muốn làm việc ấy và cũng là lý do ta hẹn gặp trực tiếp một người bạn chat qua mạng.
- Đừng xấu hổ nếu bạn chưa bao giờ yêu trước đó. Bởi bạn sẽ có "một tấn" những người đồng hành, bạn bè.

- Khi bạn yêu một người, hãy chuẩn bị sẵn tinh thần bởi có khả năng một ngày nào đó bạn sẽ ghét họ.

- Sẽ luôn có một người gắn bó trong tâm trí của bạn và đó sẽ như một vết đau âm ỉ luôn bên cạnh bạn.

- Tình yêu sẽ làm cho bạn trở thành con người tốt đẹp nhất, nhưng cũng khiến bạn trở nên xấu xa nhất. Đôi khi cả hai sẽ xuất hiện trong cùng một thời điểm.

- Tình yêu là lý do khiến hầu hết mọi người có mặt và tồn tại trong cuộc sống này.

Mint
(Dịch từ ThoughtCatalog) 

Hà Nội và Sài Gòn, giống gì, khác gì

Góc Tâm Hồn Nhỏ - Những tấm ảnh về 'Sự khác nhau giữa Hà Nội - Sài Gòn' khiến cộng đồng mạng thích thú.

Những nét văn hóa đặc trưng cũng như lối sống giữa hai miền đã được tác giả Nhat Le khắc họa sinh động bằng những nét vẽ đơn giản nhưng vui tươi và lôi cuốn. Ngay khi dự án này được đăng tải, tác phẩm đã nhận được rất nhiều lượt like, share của đông đảo lượt xem. Hãy cùng chiêm ngưỡng bộ ảnh thú vị này nhé!
Bạn đã bao giờ tới Hà Nội chưa?
Bạn đã bao giờ tới Hà Nội chưa?
Hãy cùng chúng tôi khám phá mọi thứ.
Hãy cùng chúng tôi khám phá mọi thứ.
Có rất nhiều hàng bán rong trên khắp các con phố.
Ở Hà Nội bạn dễ dàng bắt gặp các hàng bán rong trên đường còn ở Sài Gòn những chiếc xe cút kít sẽ làm bạn giải tỏa cơn khát trong những ngày oi nóng.
Nếu bạn muốn mua vài bông hoa? Ở Hà Nôi, bạn có thể dễ dàng mua hoa trên những chiếc xe bán rong, còn ở Sài Gòn thì bạn phải vào những sạp hoa, hay cửa hàng hoa.
Nếu bạn muốn mua vài bông hoa? Ở Hà Nội, bạn có thể dễ dàng mua hoa trên những chiếc xe bán rong, còn ở Sài Gòn thì bạn phải vào những sạp hoa, hay cửa hàng hoa.
Gia đình bạn có năm loại ngũ quả để bày vào dịp Tết không? Ở Sài Gòn, mâm ngũ quả gồm 5 loại quả là dứa, cầu xiêm, xoài, đu đủ, sung với ngụ ý "cầu sung vừa đủ xài". Còn ở Hà Nội, người ta bày mâm ngũ quả không thể thiếu nải chuối và trái bưởi.
Gia đình bạn có năm loại ngũ quả để bày vào dịp Tết không? Ở Sài Gòn, mâm ngũ quả gồm 5 loại quả là dứa, cầu xiêm, xoài, đu đủ, sung với ngụ ý "cầu sung vừa đủ xài". Còn ở Hà Nội, mọi người bày mâm ngũ quả không thể thiếu nải chuối và trái bưởi.
Tuy có hình dáng khá giống nhau, nhưng ở Hà Nội có hoa đào đỏ thắm còn ở Sài Gòn lại có hoa mai vàng.
Tuy có hình dáng khá giống nhau, nhưng ở Hà Nội có hoa đào đỏ thắm còn ở Sài Gòn lại có hoa mai vàng.
Chúng ta sẽ thưởng thức món phở chứ?
Chúng ta sẽ thưởng thức món phở ở những quán ăn vỉa hè tại Hà Nội còn ở Sài Gòn thì không như vậy.
Bữa sáng thì rất quan trọng.
Ẩm thực ban sáng giữa 2 miền khá là khác nhau.
Chúng ta đi ăn tối nào!
Khi ăn cơm, gia đình Hà Nội con cái mời bố mẹ, người nhỏ mời người lớn còn gia đình Sài Gòn tự nhiên ăn ngay.
Ở Sài Gòn, cơm tấm là món rất ngon và phổ biến, còn Hà Nội là món bún chả.
Ở Sài Gòn, cơm tấm là món rất ngon và phổ biến, còn Hà Nội là món bún chả.
Khẩu vị thức ăn trong từng mùa giữa 2 miền cũng khác nhau.
Khẩu vị thức ăn trong từng mùa giữa 2 miền cũng khác nhau.
Tôi dùng đồ uống cả ngày.
Thức uống hàng ngày cũng rất khác nhau.
Hà Nội có Hồ Gươm còn nhắc tới Sài Gòn chúng ta nhớ đến hồ Con Rùa.
Hà Nội có Hồ Gươm còn Sài Gòn có hồ Con Rùa.
Đây là một nơi thích hợp để tán gẫu bạn bè. Trà chanh vỉa hè ở Hà Nội và Cafe bệt ở Sài Gòn.
Đây là một nơi thích hợp để tán gẫu bạn bè. Trà chanh vỉa hè ở Hà Nội và cafe bệt ở Sài Gòn.
Bạn sẽ được mời dùng gì trong lúc chờ phục vụ?
Bạn sẽ được mời dùng gì trong lúc chờ phục vụ?
Thời tiết ở Sài Gòn thoát nắng, thoắt mưa. Còn ở Hà Nội thì những cơn mưa sẽ kéo dài lâu hơn.
Thời tiết ở Sài Gòn thoát nắng, thoắt mưa. Còn ở Hà Nội thì những cơn mưa sẽ kéo dài lâu hơn.
Sự khác biệt giữa sếp ở hai miền.
Sự khác biệt giữa sếp ở hai miền.
Người dân Hà Nội thích nghe piano còn ở Sài Gòn, mọi người lại thích nghe viôlông.
Người dân Hà Nội thích nghe piano còn ở Sài Gòn, mọi người lại thích nghe viôlông.
Người Hà Nội ưa cách nói hoa mỹ, dài dòng, câu nệ. Còn người Sài Gòn quen nói thẳng.
Người Hà Nội ưa cách nói hoa mỹ, dài dòng, câu nệ. Còn người Sài Gòn quen nói thẳng.
Hình ảnh biểu trưng cho cảnh sát giao thông Bắc và Nam.
Hình ảnh biểu trưng cho cảnh sát giao thông Bắc và Nam.
Sài Gòn được mệnh danh là thành phố "sống về đêm".
Sài Gòn được mệnh danh là thành phố "sống về đêm".
Phong cách đời sống khác nhau giữa hai miền.
Phong cách đời sống khác nhau giữa hai miền.
5 giờ sáng tại Hà Nội và Sài Gòn.
5 giờ sáng tại Hà Nội và Sài Gòn.
Hai kiểu taxi đặc trưng tại 2 thành phố.
Hai kiểu taxi đặc trưng tại 2 thành phố.
Xe ở Hà Nội và Sài Gòn có gì khác nhau.
Xe ở Hà Nội và Sài Gòn có gì khác nhau.
Người Hà Nội thường khá cầu kỳ trong trang phục còn người Sài Gòn thì đơn giản hơn.
Người Hà Nội thường khá cầu kỳ trong trang phục còn người Sài Gòn thì đơn giản hơn.
Tình hình giao thông tại Hà Nội và Sài Gòn gần như là giống nhau.
Tình hình giao thông tại Hà Nội và Sài Gòn gần như là giống nhau.
Nhịp sống giữa hai miền.
Nhịp sống giữa hai miền.
Hà Nội - Sài Gòn. Truyền thống và hiện đại.
Hà Nội - Sài Gòn. Truyền thống và hiện đại.
Khi bạn tới Hà Nội, Sài Gòn hay bất cứ thành phố nào khác, bạn sẽ có cơ hội biết thêm về văn hóa đặc trưng của từng vùng miền. Đồng thời những kiến thức này còn có thể có ích cho công việc của bạn trong tương lai không xa.
Khi bạn tới Hà Nội, Sài Gòn hay bất cứ thành phố nào khác, bạn sẽ có cơ hội biết thêm về văn hóa đặc trưng của từng vùng miền. Đồng thời những kiến thức này còn có thể có ích cho công việc của bạn trong tương lai.
Syndey
Hình ảnh: Nhat Le